Từ dạo đọc xong Bộ Bộ Kinh Tâm đã rất thích phong cách viết của Đồng Hoa rồi, nhưng cái cảm giác đọc Bộ Bộ Kinh Tâm và đọc Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp thật sự rất khác nhau. Nếu trong Bộ Bộ Kinh Tâm, chúng ta vui buồn lẫn lộn cùng với Nhược Hy thì Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp như một tấm gương phản chiếu một phần của chúng ta. Mối tình đầu thầm kín như Tô Mạn, một tình bạn đáng trân trọng giữa Tô Mạn và Hứa Liên Sương (Ma Lạt Thăng),…
Khi bạn đọc tựa cuốn sách, bạn đã bao giờ hỏi “Bí mật gì đã bị thời gian vùi lấp?”. Mình thì đã từng rồi.
Xem thêm
Xem vài tập phim trước khi đọc truyện. Rất thích Chung Hán Lương vào vai nam phụ vừa ngầu vừa sâu sắc.
Sau khi đọc truyện, tôi nhận ra nam chính đúng là kiểu người khó chịu, ngốc nghếch, làm người khác phát cáu. Nữ chính thì tính cách kỳ cục - kiểu như, toàn nói năng lung tung. Nam phụ? Đúng là bi kịch.
Một số tình tiết có vẻ gượng ép và vô lý - kiểu như tác giả tạo ra tất cả những tình huống kịch tính chỉ để chứng minh rằng, 'Vì họ là nam nữ chính, nên cuối cùng họ phải đến với nhau.' >"<
Đây có thực sự là thứ mà bạn gọi là lãng mạn không? Thôi, đọc một lần là đủ rồi.