Người kể chuyện đi tìm cha. Công cuộc tìm kiếm này khiến ông lần ngược thời gian và một lần nữa sống lại, trong ảo giác, một thời kỳ có lẽ là khi nước Pháp bị chiếm đóng. Đó là khi ông sống trong một ngôi làng ở vùng Seine-et-Marne, ven rừng Fontainebleau, giữa những người xa lạ đến làng để nghỉ cuối tuần. Trong số họ có “bá tước” Marcheret - cựu lính lê dương bị bệnh sốt rét, Jean Muraille - chủ bút, cháu gái ông ta - một nữ diễn viên tóc vàng lúc nào cũng quấn kín người trong chiếc áo choàng lông thú… Cuối cùng, là cha của người kể chuyện, người tự xưng là “nam tước” Deyckecaire.
Người kể chuyện xâm nhập cái giới ám muội ấy, với hy vọng tiếp cận cha mình. Chính xác thì ông là ai? Buôn lậu chợ đen? Một người Do Thái bị săn đuổi? Tại sao ông lại ở cùng với những người kia?
Cho đến tận cuối câu chuyện, người kể chuyện sẽ đuổi theo người cha mờ mịt ấy. Đầy âu yếm. Như muốn hòa vào với cha mình và chịu trách nhiệm về một quá khứ biến động cũng chính là nơi ông xuất thân.
Xem thêm
Tôi thật sự không biết nên bình luận thế nào về cuốn sách này. Nó được phủ một lớp màu xám xịt, nhạt nhòa, không cao trào, không cú ngoặt, lối viết thì buồn, dễ gây buồn ngủ khiến người đọc khó nắm bắt được nhịp cảm xúc của tác phẩm. May mắn là tác phẩm khá ngắn, nên cũng không quá nhàm chán.
Về nội dung, nó khá giống Trong quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối, có lẽ đó là nét đặc trưng của nhà văn. Với nỗi hoài niệm, những trăn trở về các mối quan hệ trong đời sống, những con người đi ngang qua đời ta, ghé lại trong chốc lát rồi biến mất mãi mãi, để lại những ký ức dài lâu không thể nào quên. Rồi có những lúc, tình cờ đến một quán quen cũ, hay bước qua một con đường xưa, những ký ức ấy bỗng ùa về, khiến ta ngẩn ngơ buồn...
Trong tác phẩm này, là hành trình đi tìm người cha, tác giả đan xen quá khứ và hiện tại, khiến ta không rõ đâu là hồi ức, đâu là sự thật. Ẩn chứa trong đó là tình cảm thiêng liêng của một người con dành cho cha, sẵn sàng tha thứ cho ông dù ông đã làm gì, sẵn sàng đi theo ông đến tận cùng dù có chuyện gì xảy ra. Đó là cảm giác của một người không còn ai thân thiết trên cõi đời này, chỉ còn một người ruột thịt duy nhất, cảm giác lạc lõng, cô độc, không nơi nương tựa, không ai để bấu víu giữa thời cuộc hỗn loạn — thực sự là điều khủng khiếp.