Gen vị kỷ là cuốn sách đầu tay của Richard Dawkins, được công bố năm 1976, và cũng nổi tiếng nhất trong số các công trình khoa học của ông.
Không chỉ sử dụng rất tài tình hình ảnh so sánh và phép nhân cách hóa để giải thích khoa học, Richard còn sáng tạo ra thuật ngữ “gen vị kỷ” để chứng minh gen là trung tâm của thuyết tiến hóa. Thế giới của gen vị kỷ có những cuộc chạy đua khốc liệt, sự lừa dối và bóc lột không khoan nhượng, và tồn tại cả chủ nghĩa vị tha.
Gen vị kỷ giúp xóa đi nhiều ngộ nhận trước đó trong giới khoa học về các vấn đề liên quan đến gen và tiến hóa. Richard định nghĩa được sự tồn tại của con người thông qua mọi hoạt động của gen, những hoạt động “lạ hơn viễn tưởng”.
Công trình được xây dựng dựa trên lý thuyết chính của George C. Williams về chọn lọc tự nhiên. Thuật ngữ “gen vị kỷ” thể hiện quan điểm mới về động lực của tiến hóa, trái ngược với quan điểm tiến hóa tập trung chủ yếu vào cá thể sinh vật và các nhóm. Từ quan điểm lấy gen làm trung tâm, Richard Dawkins cho rằng tính vị kỷ có thể chính là mô hình của văn hóa nhân loại.
Từ sau lần xuất bản lần đầu tiên, đến nay, Selfish Gene (Gen vị kỷ) đã được dịch ra hơn 25 ngôn ngữ, được tạp chí The Guardian đưa vào danh sách 100 cuốn sách phi hư cấu hay nhất (2016), và được bình chọn là một trong những cuốn sách khoa học có ảnh hưởng nhất mọi thời đại trong dịp kỉ niệm lần thứ 30 Giải thưởng Sách Khoa học Royal Society, sánh cùng các tác phẩm của Charles Darwin và Isaac Newton (2017). Trong những lần ra mắt các cuốn sách tiếp theo, độc giả vẫn luôn xếp hàng để mua và yêu cầu ông ký tặng Gen vị kỷ.
Xem thêm
Nếu bạn thấy chán, hãy tra cứu Nhận xét của Cộng đồng, sắp xếp từ 1 sao trở đi. Rất thú vị. Một trong số chúng là của một giáo sư đại học khuyên một sinh viên đốt hiệu sách nơi họ mua cuốn sách này. Còn có những người theo chủ nghĩa sáng tạo, rồi người cho rằng tất cả chỉ là tuyên ngôn của chủ nghĩa tư bản. Có người cho rằng tác giả kiêu ngạo, sa đọa, dùng ngôn ngữ phàm tục (!)...
Làm sao có ai theo chủ nghĩa sáng tạo mà lại không tin vào khủng long và những thứ tương tự chứ? Vậy họ có tin thuyết trái đất phẳng không? Họ có phải là loại người trả tiền cho các nhà chiêm tinh để vẽ bản đồ sao cho mình vì tất nhiên số phận của bạn được quyết định bởi các ngôi sao vào thời điểm bạn sinh ra không? Đến Chúa Giê-su cũng phải rớt nước mắt. Hoặc Ngài ấy sẽ khóc. Hiện tại tôi đang đọc Josephus, có vẻ như điều duy nhất đề cập đến Chúa Giêsu vào thời điểm Ngài còn sống là ở Josephus nhưng có thể nó đã được thêm vào sau này... Đó là một câu chuyện hoàn toàn khác, và một câu chuyện mà Dawkins có thể sẽ thích , nhưng những nhà sáng tạo một sao này chắc chắn sẽ không làm vậy.