Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm

Nếu phải chọn một từ để mô tả cuốn sách, thì đó là “dịu dàng”. Sự dịu dàng len vào từng câu chữ, từng khoảnh khắc, từng dòng cảm xúc. Đọc xong, ta hiểu rằng tuổi trẻ không chỉ có những lần vấp ngã hay hoang mang, mà còn có rất nhiều khoảnh khắc đẹp mà ta cần giữ lại cho riêng mình. “Còn chút gì để nhớ” chính là sự tổng hợp của những khoảnh khắc như thế. Đây là tác phẩm mà ta có thể đọc lại nhiều lần: mỗi lần sẽ nhìn thấy một điều khác, hoặc nhớ lại một ký ức khác của bản thân. Cuốn sách nhắc ta biết trân trọng những điều nhỏ bé, vì đôi khi chính chúng mới là thứ ở lại rất lâu trong trái tim.