Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm

Cuốn sách không nói về những biến cố lớn lao nhưng lại lặng lẽ cho thấy quá trình trưởng thành diễn ra như thế nào. Ta lớn lên từ những điều rất nhỏ: một lần hiểu sai, một lần biết quan tâm hơn, hay một lần nhận ra giá trị của người bên cạnh. Nhân vật trong truyện cũng vậy. Những cảm xúc chớm nở, những lần vụng về rồi rút kinh nghiệm đã khiến các bạn trưởng thành theo cách ấm áp nhất. Người đọc cảm nhận được sự thay đổi ấy qua từng trang, và đó chính là nét tinh tế rất đáng khen của tác giả. “Còn chút gì để nhớ” khiến ta hiểu rằng: không phải lúc nào trưởng thành cũng đau. Đôi khi nó đến bằng những ký ức đẹp mà ta muốn giữ mãi.