Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm

Có những quyển sách không cần cốt truyện phức tạp vẫn chạm được vào cảm xúc của người đọc, và “Còn chút gì để nhớ” là một trong số đó. Câu chuyện đơn giản, không cao trào mạnh, nhưng mỗi chi tiết đều mang một hơi ấm rất riêng. Người đọc không phải hồi hộp theo dõi diễn biến mà chỉ cần thả lỏng tâm trí và để cảm xúc dẫn dắt. Sự nhẹ nhàng ấy lại trở thành sức mạnh khiến tác phẩm khó quên. Có khi ta nhớ không phải vì câu chuyện kịch tính, mà vì cảm giác bình yên sau khi gấp sách. Tác giả đã tạo ra một thế giới mà người đọc luôn muốn trở về mỗi khi thấy lòng nặng nề. Một cuốn sách dịu dàng như một cái ôm.