Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm
Với rất nhiều các tác phẩm đã đi vào lòng người, Nguyễn Nhật Ánh đã trở thành một tượng đài hằn sâu trong tâm trí mọi lứa tuổi. Đặc biệt trong số đó "Còn chút gì để nhớ" là một quyển truyện dài chúng ta không thể nào bỏ qua nó được. Với giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng và tình cảm, tác phẩm đã khiến tôi từng đánh rơi mình vào những nỗi buồn không tên. Vẫn là một lối viết giản dị nhưng rất cuốn hút người đọc, một khi đã lạc vào mạch truyện thì khi ấy rất khó mà dứt ra. Với bối cảnh trước năm 1975, câu chuyện kể về cuộc đời của Chương cùng mối quan hệ giữa anh với Quỳnh. Và xung quanh đó là ba cô gái: Kim Dung, Trâm, Lan Anh cùng với anh bạn học tên Bảo. Bằng ngòi bút tinh tế tác giả đã xây dựng các nhân vật lên những hình ảnh một cái gì đó rất ngây ngô và trong sáng, không ồn ào cũng không vội vã, mỗi người đều có mỗi chất riêng. Tác giả còn gợi lên cho chúng ta thấy được cảnh người, cảnh đất, cảnh chiến tranh và hình ảnh của một Sài Gòn xưa, có lẽ nó khác xa với Sài Gòn bây giờ. Ở Sài Gòn đâu đó mà người ta vẫn tin vào lòng người… Với một tựa đề không quá cầu kì hoa mỹ nhưng lại vô cùng sâu lắng và dạt dào xúc cảm. "Còn chút gì để nhớ" đã in sâu vào trái tim tôi một nỗi buồn man mát, một cảm giác hụt hẫng cho đến bây giờ mỗi lần đọc lại bao giờ tôi cũng day dứt và tiếc nuối ngập tràn.