“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ, tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ. Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.” Không cần nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh người mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta lại rung lên những nhịp xốn xang về Mẹ. Nhận định “Ba yếu tố của một cây bút: Tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.” “Tôi từng là một hình ảnh của nhiệt huyết, một totem đã được công nhận, nhưng khi ai cũng nói đến nhiệt huyết, thì tôi hiểu rằng, đến lúc phải đi tìm những trận chiến khác.” (Cửu Bả Đao)
Xem thêm

“Mẹ, thơm một cái” là cuốn sách khiến tôi không khỏi xúc động ngay từ những trang đầu tiên. Cửu Bá Đao đã sử dụng ngòi bút của mình để khắc họa một tình mẫu tử vừa mộc mạc, vừa sâu sắc, khiến người đọc không thể không suy ngẫm về mối quan hệ đặc biệt giữa mẹ và con.

Câu chuyện không có quá nhiều tình tiết gay cấn, nhưng lại đầy những khoảnh khắc bình dị, làm người đọc cảm thấy như được trở về với chính mình. Một hành động đơn giản như việc người mẹ thơm lên má đứa con, tưởng chừng chỉ là một cử chỉ quen thuộc trong cuộc sống, nhưng lại mang theo bao nhiêu tình cảm chân thành và thiêng liêng.

Điều tôi thích ở cuốn sách này là cách Cửu Bá Đao thể hiện sự quan tâm và chăm sóc của mẹ qua những chi tiết nhỏ nhất. Không cần phải là những lời nói hoa mỹ, chỉ cần những hành động giản dị nhưng đầy yêu thương. Và chính những chi tiết này đã làm tôi liên tưởng đến mẹ mình, đến những gì bà đã làm cho tôi mà không bao giờ đòi hỏi hay mong đợi gì.

Mặc dù cuốn sách chỉ dài vài chương, nhưng nó đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Đây chắc chắn là một cuốn sách đáng đọc và cảm nhận cho tất cả những ai yêu mến gia đình và tình mẫu tử.

Tựa đề "Mẹ, thơm một cái" dường như mang đến cảm giác ấm áp, gần gũi, khiến người đọc không thể không nghĩ về những cái thơm từ hồi còn bé, cái thơm từ một người mẹ yêu thương vô điều kiện.

Những câu chuyện trong cuốn sách không chỉ đơn thuần là một cuộc chiến với bệnh tật, mà còn là một bài học về tình yêu thương. Tình yêu ấy không phải lúc nào cũng rực rỡ, không phải lúc nào cũng được thể hiện bằng những lời hoa mỹ, nhưng chính trong sự hy sinh thầm lặng của người mẹ, những đứa con mới hiểu rõ giá trị của tình mẫu tử. Cửu Bả Đao không ngại nói lên những cảm xúc mâu thuẫn, như sự bực tức với người cha thiếu quan tâm hay sự mệt mỏi khi phải đối diện với sự thay đổi đột ngột trong gia đình. Tuy vậy, những giây phút yêu thương và hy vọng mới là điều ám ảnh và khiến người đọc cảm động nhất.

Cuốn sách cũng không thiếu những khoảnh khắc khiến trái tim người đọc thắt lại, như khi Cửu Bả Đao nói: “Muốn biết mức độ quan trọng của một cái gì đó, phương pháp nhanh nhất là 'vứt bỏ nó'”. Và đó chính là cảm giác mà anh và các anh em trong gia đình phải đối mặt khi bệnh tật ập đến với mẹ. Họ đã không thể sống thiếu mẹ, và mỗi khi bà nằm đó, đối mặt với cơn đau, họ đều vỗ về, nhắc lại rằng mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời của họ.

Cũng chính vì vậy, khi đọc "Mẹ, thơm một cái", người ta sẽ không chỉ cảm nhận được tình yêu, mà còn là một sự thức tỉnh. Tình yêu ấy không phải lúc nào cũng có thể diễn đạt bằng lời nói, mà chính là hành động. Đôi khi, chỉ một câu đơn giản: “Mẹ ơi, thơm một cái” cũng đủ làm trái tim ấm lên. Và có lẽ, điều đó là tất cả những gì ta cần, để biết rằng tình yêu trong gia đình luôn tồn tại, dù có lúc cuộc sống thử thách chúng ta đến mức nào.

Tác phẩm không mượn sự ướt át, lãng mạn để gợi lên cảm xúc, mà lại rất chân thật, thực tế và đôi khi là chút ngang bướng, khiến câu chuyện thêm phần sống động và gần gũi. Khi người mẹ, suốt đời tần tảo vì gia đình, bỗng mắc phải bạo bệnh, tác giả đã ghi lại từng chặng đường chiến đấu với căn bệnh của mẹ một cách chân thành và không giấu diếm sự giằng xé, lo lắng, bực bội hay đôi lúc sự mệt mỏi trong cuộc sống thường nhật.

Mặc dù không mang màu sắc của những câu chuyện tình cảm hóa, “Mẹ, thơm một cái” vẫn tạo được sức hút nhờ vào sự thật thà và sự không ngại ngần phơi bày những góc khuất trong lòng tác giả. Đôi lúc là những giây phút giận dữ với sự vô tâm của người cha, hay sự bất lực khi chứng kiến sự cô đơn của mẹ trong bệnh viện, tất cả đều rất thực. Chính sự chân thật ấy lại làm cho tình cảm gia đình trở nên gần gũi và đáng quý hơn. Mỗi trang sách, bạn sẽ như đồng hành cùng tác giả, cùng anh chiến đấu, cùng anh hy vọng vào một kết quả tốt đẹp cho người mẹ.

Điểm ấn tượng nhất đối với tôi là câu văn: "Lo sợ làm mất lòng người khác đã sớm trở thành một bộ phận rất ngụy quân tử trong tính cách của tôi." Câu này khiến tôi tự nhìn lại chính mình, rằng đôi khi, sự cố gắng làm hài lòng mọi người có thể là một thứ gánh nặng vô hình mà chúng ta mang theo trong đời. Và rồi, tôi chợt nghĩ, trong cuộc sống này, làm người thật khó, vì dù muốn hay không, lỗi lầm vẫn luôn là một phần không thể tránh khỏi.

Cuốn sách "Mẹ, thơm một cái" của Cửu Bả Đao mở ra một thế giới đầy cảm xúc, như một bức tranh mực tàu vẽ nên từ những điều bình dị mà sâu sắc. Chẳng cần quá phô trương, tác phẩm đi vào lòng người với những lời tâm sự nhẹ nhàng nhưng cũng đầy đau đáu, khi kể về mối quan hệ giữa mẹ và con trong những ngày tháng cuộc đời. Cứ như thể, mỗi trang sách là một lần tác giả thổi hồn vào những câu chuyện đời thường, với những chi tiết giản dị mà khiến ta phải nhìn lại chính mình.

Điều ấn tượng nhất ở cuốn sách này chính là cách Cửu Bả Đao khắc họa mẹ, không phải như một hình tượng siêu phàm hay hoàn hảo, mà là một người mẹ bình thường, có lúc lúng túng, có lúc lo lắng, có lúc chỉ biết im lặng mà lo toan cho con cái. Điều đó khiến hình ảnh người mẹ trong mắt người đọc gần gũi hơn bao giờ hết. Những đoạn viết về sự hi sinh, sự che chở vô điều kiện của mẹ khiến trái tim người đọc như thắt lại.

Một trong những câu trích đáng nhớ trong sách là: "Mẹ không cần con cảm ơn, mẹ chỉ cần con sống tốt, thế là đủ". Đôi khi, chỉ một câu ngắn gọn cũng đủ để chạm vào những ngóc ngách cảm xúc sâu kín.

Tuy nhiên, đôi lúc, cuốn sách có vẻ hơi lê thê, với những đoạn miêu tả hơi dài dòng, khiến mạch truyện có phần gián đoạn. Dẫu vậy, nếu bạn là người yêu thích những câu chuyện giản dị nhưng đầy cảm xúc, "Mẹ, thơm một cái" sẽ là một lựa chọn tuyệt vời để ngẫm nghĩ về tình cảm gia đình.

Đọc “Mẹ, thơm một cái” của Cửu Bá Đao, tôi như tìm thấy mình trong từng trang sách. Cuốn sách mang đến một không gian rất riêng về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử. Mặc dù là một tác phẩm ngắn, nhưng từng câu chữ trong đó lại để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.

Mở đầu cuốn sách, tôi đã bị cuốn hút bởi những chi tiết nhỏ nhặt về cuộc sống hàng ngày của một gia đình. Mẹ là nhân vật trung tâm, người luôn dành hết tình yêu thương và sự quan tâm cho con cái. Những hành động tưởng như đơn giản như việc thơm lên má con cái lại trở thành biểu tượng của tình mẹ thiêng liêng và bao la.

Điều khiến tôi ấn tượng nhất là cách tác giả khắc họa sự hy sinh của người mẹ. Đó không phải là những lời hứa hẹn hay những hành động lớn lao, mà là những việc làm bình dị, lặng lẽ nhưng lại vô cùng giá trị. Cửu Bá Đao đã thể hiện rất thành công tình yêu thương vô điều kiện mà người mẹ dành cho con, giúp tôi cảm nhận được sự ấm áp của tình mẹ qua từng trang sách.

“Mẹ, thơm một cái” là một cuốn sách rất đáng đọc, đặc biệt là đối với những ai muốn tìm lại những giá trị của tình yêu gia đình, của sự hy sinh và quan tâm trong cuộc sống.

“Mẹ, thơm một cái” của Cửu Bá Đao là một cuốn sách nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về tình mẫu tử thiêng liêng. Lấy bối cảnh cuộc sống gia đình, tác phẩm xoay quanh mối quan hệ giữa người mẹ và đứa con, cùng những câu chuyện đời thường nhưng lại chứa đựng rất nhiều cảm xúc.

Điều tôi ấn tượng nhất là cách tác giả khéo léo thể hiện tình cảm của người mẹ qua những hành động giản dị. Câu chuyện không cần những tình tiết cao trào, mà chủ yếu khai thác những khoảnh khắc nhỏ nhặt, nhưng lại vô cùng cảm động. Đặc biệt, tên gọi của cuốn sách – “Mẹ, thơm một cái” – đã thể hiện đúng sự ngọt ngào và yêu thương mà người mẹ dành cho con mình, từ những cử chỉ chăm sóc hàng ngày.

Đọc cuốn sách này, tôi như thấy mình trở lại thời thơ ấu, khi mẹ vẫn là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Cuốn sách như một lời nhắc nhở về sự vĩ đại của mẹ, về những hy sinh mà mẹ dành cho con cái. Mặc dù là một tác phẩm ngắn, nhưng tôi cảm thấy rất đầy đủ sau khi đọc xong. Một cuốn sách thật sự đáng đọc, nhất là với những ai đang muốn tìm lại những giá trị giản dị nhưng sâu sắc trong tình yêu thương gia đình.

Mahatma Gandhi đã có một phát ngôn rất hay về sách “Không cần phải đốt sách để phá hủy một nền văn hóa. Chỉ cần buộc người ta ngừng đọc mà thôi”. Sách mang đến nguồn kiến thức vô tận cho nhân loại, nó là thứ mĩ vị tinh thần nuôi lấy phần hồn sâu thẳm bên trong mỗi con người. Chính vì những giá trị vĩ đại ấy, chắc hẳn trong suốt hành trình tiếp xúc với con chữ, ai trong chúng ta cũng đều có ít nhất một quyển sách tâm đắc “gối đầu”. Đối với tôi, “Mẹ, thơm một cái!” - một tác phẩm viết về mẹ và những tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi người - của Cửu Bả Đao là quyển sách khiến lòng tôi cảm thấy vô cùng xúc động mỗi lần nhắc lại dù đã đọc từ rất nhiều năm về trước. 


“Mẹ, thơm một cái!” là quyển sách ra đời từ câu chuyện có thật của tác giả Cửu Bả Đao, được xuất bản và phiên dịch bởi Nguyễn Xuân Nhật. Quyển sách viết về hành trình cùng mẹ chống lại căn bệnh ung thư và những mảnh ký ức thật đẹp của ông về người mẹ thân yêu nhất đời. “Mẹ, thơm một cái!” không hẳn là một câu chuyện xuyên suốt mà chỉ là những ghi chép tản mạn về những kỷ niệm đáng nhớ của tác giả với những câu chuyện xoay quanh mẹ - một chủ đề vô cùng gần gũi vì trên đời ai cũng yêu mẹ, chỉ là đôi khi đắm chìm vào vòng xoáy bộn bề của cuộc sống khiến chúng ta quên mất mẹ cũng cần được yêu thương. 


“Mẹ, thơm một cái!” được ra đời trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt. Đấy là khoảng thời gian khó khăn của gia đình Cửu Bả Đao khi mẹ ông bị mắc căn bệnh ung thư máu, chi phí cực kỳ tốn kém. Ông đã chọn cách vừa đồng hành cùng mẹ, vừa thả hồn theo những con chữ, viết nên 14 quyển sách trong 14 tháng. “Mẹ, thơm một cái!” là quyển thứ 14. 


Thông qua quyển sách đầy ý nghĩa về mẹ của Cửu Bả Đao, người đọc có thể cảm nhận được tình cảm thiêng liêng giữa những con người ruột thịt. Đây là tác phẩm giúp chúng ta thấu hiểu nhiều hơn về sự hy sinh của mẹ, tình cảm thầm kín của những đứa con trong gia đình, tình yêu thương là liều thuốc tốt nhất tạo nên động lực thúc giục tinh thần chúng ta vượt qua mọi trở ngại trong cuộc sống. 


Đối với Cửu Bả Đao, “Ba yếu tố của một cây bút: Tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.” Chính vì thế, những khung cảnh ký ức về người mẹ tần tảo được tác giả thể hiện vô cùng trọn vẹn trong từng trang sách. Mẹ luôn là người thức khuya dậy sớm, chịu thương chịu khó chăm sóc gia đình, chập chờn không yên giấc vì lo toan cho ngôi nhà nhỏ và tương lai của bầy con thơ. Mẹ hy sinh tất cả những ước mơ mà không hề than trách bởi mẹ biết “Làm một người mẹ tốt đã rất khó khăn, muốn kiêm cả một vợ tốt và con dâu tốt lại càng khó…Mẹ chẳng có phương pháp nuôi dạy gì đặc biệt, lúc đánh phạt cũng chẳng đau tí nào, chỉ một lòng hy sinh cống hiến. Hy sinh đến mức độ làm anh em chúng tôi thấy xót xa”. Thật vậy, từ khi sinh ra và lớn lên, mẹ luôn là người quan tâm và dõi theo ước mơ của con cái, nhưng có bao giờ chúng ta tự hỏi ước mơ của mẹ là gì, tự nhủ rằng mẹ cũng muốn nhận được những câu hỏi han, lời yêu thương từ những người hằng ngày mẹ vẫn nhọc lòng chăm sóc.  


Và rồi đến ngày mẹ - người phụ nữ tưởng chừng kiên cường nhất trong gia đình - đã ngã quỵ vì căn bệnh ung thư máu. Những tưởng mọi thứ sẽ chìm vào khoảng thời gian trầm lắng nhất cuộc đời của gia đình ba anh em Cửu Bả Đao, nhưng theo chân tác giả, người đọc có thể cảm nhận vẹn nguyên chân thật hành trình chống chọi bệnh tật cùng mẹ của cả gia đình. Từ sự quan tâm, từ những câu nói thủ thỉ của các con trong nhà với mẹ, những dòng tâm sự ngoài lề, những kỷ niệm tràn ngập hình bóng mẹ dường như đã đi sâu vào tâm thức chúng ta. Phải chăng bản thân mình đã mãi chạy theo ánh hào quang xa vời mà nhất thời quên đi người vẫn luôn âm thầm bên cạnh, vỗ về, che chở từng bữa cơm, giấc ngủ. Để đến khi mẹ mỏi mệt, những đứa con mới thực sự nhận ra rằng “Mẹ à cả đời mẹ chưa bao giờ được ngủ một giấc ngon, nhân cơ hội này nghỉ ngơi đi mẹ.”


Xuyên suốt câu chuyện, Cửu Bả Đao đã nâng bút bằng tất cả những yêu thương dành tặng người mẹ thân yêu của mình. Không những thế, ông còn khắc họa sâu sắc chân dung tình cảm của những đứa con dành cho mẹ thông qua những câu văn thấm đẫm lòng người: 

“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ, tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ

Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ.

Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.”

Có lẽ, chính vì tiếng gọi thiêng liêng của máu mủ ruột rà, mẹ đã kiên cường đánh bại được căn bệnh ung thư quái ác. 


Trong những khó khăn, giây phút đối diện với tin dữ, những tưởng mạch chuyện sẽ trở nên nhanh gấp, tâm lý lo lắng, sợ hãi nhưng qua ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của Cửu Bả Đao, ông đã biến mọi nỗi lo thành tinh thần lạc quan, niềm hy vọng mãnh liệt rằng mẹ sẽ vượt qua và trở về với gia đình. Hơn hết, bằng những ngôn ngữ chân thật, tác giả đã lột tả được tình yêu to lớn ấm áp mà ba anh em dành cho mẹ, tình cảm ấy vẫn luôn ở đấy nhưng vì vòng quay tấp nập của cuộc sống khiến cả ba đều khó thể hiện thành lời. 


Một cuốn sách mang sắc thái buồn từ những dòng mở đầu, nhưng không lâm li bi đát, không khiến cho người đọc phải cực nhọc lê qua từng trang giấy, mà bằng những câu văn nhẹ nhàng để khắc ghi một cảm xúc lạ kỳ rồi đi vào lòng người đọc và đọng lại những dư vị khó quên bởi trong đó không chỉ là nghị lực phi thường của một người mẹ mà còn đan xen những hồi ức đẹp đẽ, ấm áp của một gia đình khi mẹ đang khoẻ mạnh.


Qua tác phẩm sách “Mẹ, thơm một cái!”, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học sâu sắc về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình yêu thương đối với mẹ. Hãy biết trân trọng, nâng niu những giây phút bên mẹ để không phải nuối tiếc với hai tiếng “giá như…”. Bên cạnh đó, ta có thể thấy được sức mạnh kỳ diệu của tình cảm gia đình, nó là động lực giúp con người vượt qua mọi thử thách của cuộc sống.

Tình cờ tôi biết đến cuốn sách này trong khoảng thời gian tôi đang bên cạnh chăm sóc cho mẹ trong những ngày mẹ nằm viện. Ấn tượng đầu tiên đối với tôi đó là cái tên, ôi sao mà dễ thương thế, nó giống như câu nói tôi dành cho mẹ mỗi ngày: "Mẹ, thơm một cái".


Mở những trang đầu tiên của quyển sách, tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài việc tay cầm sách mà làn da cứ rợn lên từng hồi một vì tôi thấy chính tôi trong câu chuyện của tác giả. Trong đoạn đầu khi tác giả kể về những ngày đợi chờ kết quả bệnh tình của mẹ thì chính tôi cũng đang hồi hộp từng ngày để đợi bác sĩ công bố tình hình sức khỏe của mẹ mình. Có đoạn, anh viết rằng khi đang hớt tóc anh đã mơ màng thấy trong mơ mình bị mất chiếc răng cửa và khi tỉnh lại anh nghe người ta bảo rằng nếu nằm mơ thấy những điều như thế thì ngoài hiện thực gia đình sẽ có người bị bệnh rất nặng. Đọc đến đây thôi tôi đành phải gấp sách lẳng lặng ra khỏi nhà sách vì chẳng dám đọc tiếp những trang sau, vì cách đó vài hôm, chính tôi cũng đã nằm mơ thấy mình bị mất chiếc răng cửa. 


Về phòng trọ tôi chẳng thể tập trung được gì vì lúc ấy tôi chỉ nhớ đến cuốn sách này và có điều gì đó thôi thúc tôi phải đọc tiếp những trang sau đó. Thú thật, tôi nhát lắm, tôi chẳng dám đọc nhiều vì tôi sợ cái kết chẳng lành thì tôi sẽ đâm ra hụt hẫng. Nhưng chẳng có điều gì ngăn được tôi khi hội sách những ngày sau đó đã giúp tôi mua quyển sách này nhanh nhất có thể để tôi tiếp tục đọc những phần sau. Lời văn của tác giả rất mạch lạc, không quá cầu kỳ nhưng đủ để cuốn tôi vào dòng chảy của cuốn sách. Cuốn sách này được tác giả viết dưới dạng nhật ký, lời văn tự sự. Khi qua những trang mới, tác giả sẽ ghi ngày tháng năm trên phần đầu sách, từ đó đọc giả sẽ dễ hình dung hơn về câu chuyện. Và cũng nhờ sự ghi chú này mà một lần nữa tôi nhận ra, thời gian tác giả ghi trên sách trùng khớp với khoảng thời gian tôi đọc được cuốn sách này, tuy chỉ khác năm, nhưng ngày tháng thì thật sự trùng hợp. Có đoạn, tác giả viết rằng cả nhà chỉ thuộc mỗi kinh Dược sư và cùng nhau thầm đọc để cầu cho mẹ mau khỏi bệnh, thì chính tôi đây trong vô vàng bài kinh cầu nguyện thì tôi cũng chỉ thuộc mỗi kinh này. Mỗi khi tôi vào viện chăm mẹ, trong balo tôi lúc nào cũng có cuốn sách này, tôi rất muốn đọc một mạch cho xong, nhưng vì sự trùng hợp kỳ lạ này khiến tôi chỉ dám mở từng trang một. Ngày mà mẹ của Cửu Bả Đao được chẩn đoán là ung thư máu thì cũng chính là lúc mà tôi nhận được kết quả bệnh của mẹ mình rằng, mẹ tôi đang mắc phải căn bệnh ung thư buồng trứng. Lúc đó tác giả không tin vào kết quả bệnh án, và chính tôi cũng không tin về sự thật này. Qua những lời văn của tác giả, tôi hình dung được rằng gia đình anh rất thương yêu và chăm sóc cho mẹ cũng giống như cách mà gia đình tôi luôn an ủi động viên nhau khi kết quả đã rồi. Sau những ngày vất vả nằm cấp cứu, cuối cùng mẹ tôi cũng đã chuyển lên lầu 8 để được chăm sóc đúng khoa, và bên trong trang sách ấy tác giả cũng đang kể về lần dời phòng bệnh của mẹ anh lên lầu 8 để chữa trị.


Khi ngồi lại viết bài review này, mẹ tôi đã khỏe mạnh trở lại, mẹ của tác giả cũng đã có một cái kết riêng cho mình trong phần cuối. Đã từ rất lâu trên con đường đọc sách, lần đầu tiên mà tôi có được một cảm giác lạ và một sự đồng cảm chân thật đối với tác giả. Gia đình luôn là chủ đề mà tôi kén chọn, không phải tôi không thích mà tôi sợ mình lại yếu lòng nếu như câu chuyện ấy chẳng có cái kết êm đềm. Cảm ơn những dòng nhật ký của Cửu Bả Đao đã cho tôi được những giây phút thật chân thật, như cách sống trong vai của tác giả để viết nên một cuốn nhật ký hóa đổi thân quen mà thật sự lạ kỳ.


0 điểm

Tôi là một người rất dễ xúc động, đặc biệt là các vấn đề về gia đình. Cho nên khi cầm trên tay quyền sách này, lật giở những trang đầu tiên, tôi đã hoàn toàn say sưa với từng câu chữ của Cửu Bả Đao, tôi đã phải lật ra trang cuối cùng để xem liệu mẹ của anh có khỏi bệnh không, liệu có là một kết thúc đẹp hay không. Và thật không làm tôi thất vọng vì đúng thật là mẹ anh đã khoẻ. Tuy nhiên câu chuyện có kết thúc đẹp như thế không làm người đọc lơ là hay ít tạo ấn tượng trong việc quan tâm chăm sóc mẹ. Từng trang từng trang là những chuỗi ngày đồng hành của cả gia đình anh cùng với mẹ. Ta đã thấy mẹ anh là người phụ nữ với vóc người nhỏ bé nhưng tinh thần kiên cường đến thế nào, ta thấy Cửu Bả Đao đã làm việc hăng say như thế nào để kiếm tiền viện phí cho mẹ, ta thấy tình thân gia đình được vẽ ra từng nét từng nét một, không phải qua câu chữ vô hồn mà là qua hành động, sự hy sinh và đánh đổi “dù bất cứ thứ gì cũng không quan trọng bằng mẹ”. Và tôi tin, khi đọc xong tác phẩm, ta sẽ yêu thương ba mẹ mình hơn, đừng chờ đợi đến khi có biến cố mới nhận ra mình nên yêu thương họ. Ai rồi cũng sẽ làm cha làm mẹ, vậy thì ngay lúc này, với bổn phận làm con, hãy chăm sóc cha mẹ mình theo cách mà mình muốn sau này con cái mình làm với mình. Không phải là vấn đề nhân quả, mà vì ba mẹ đã hy sinh cả cuộc đời vì ta, yêu thương bảo vệ ta vô điều kiện, là 2 người duy nhất trên đời xem ta còn quan trọng hơn bản thân họ. Hãy yêu thương ba mẹ! Hãy đọc quyển sách để thấy được tình yêu đó không thể trì hoãn hay chờ đợi thêm phút giây nào.

Mình là độc giả trung thành của Cửu Bả Đao, đã yêu thích nồng nhiệt hai cuốn sách trước của chú Đao là “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” và “Cà phê đợi một người”. Và cho đến lần này, “Mẹ, thơm một cái” cũng không hề làm mình thất vọng. Sách được viết như một cuốn nhật ký hành trình chăm sóc mẹ của Cửu Bả Đao trong những tháng ngày bà nằm viện điều trị ung thư máu. Tưởng như khó khăn, tưởng như vất vả hay tâm lý lo lắng sợ hãi sẽ bao trùm lên tất cả, nhưng không, dưới ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của chú Đao, ta dễ dàng cảm nhận được tinh thần lạc quan, niềm tin hy vọng mẹ rồi sẽ qua khỏi, và trên hết là tình yêu thương vô hạn của ba anh em giành cho mẹ. Các độc giả có thể hình dung ra một người mẹ giàu đức hy sinh, người đã “chiều hư” cả bố và bà nội, cũng là người đã ân cần dìu dắt ba đứa con trai lớn lên bên những vòng quay xe đạp trĩu nặng của mình. Mẹ bệnh nhưng nhật kí con trai chăm sóc mẹ không hề u ám, buồn bã, mà đầy tươi sáng, hài hước, thú vị bởi những câu chuyện mà Cửu Bả Đao chém gió để chọc cười mẹ, bởi óc sáng tạo đầy tính khôi hài của chú Đao. Nhưng đan xen trong đó cũng có những phút giây lắng xuống như cuộc chia tay đầy đau đớn với cô bạn gái biệt danh Chó Xù, sự sợ hãi khi chú chó Puma già cả lâm bệnh nặng. Vẫn bằng ngôn ngữ hết sức giản dị, dẫn dắt tự nhiên không hoa mỹ, cuộc sống và tình cảm gia đình thiêng liêng hiện lên rất chân thành, rất thật và sống động. Không hổ danh Cửu Bả Đao, ngông cuồng nhưng đáng yêu, hài hước nhưng giàu xúc cảm.

“Con luôn thầm cảm ơn ông trời đã cho con và mẹ có cơ hội gặp nhau, đã cho con làm con của mẹ, và con cũng cảm ơn mẹ, vì mẹ là mẹ của con.” Tôi đã khóc òa lên khi đọc câu chuyện này, bạn đã bao giờ có cảm giác như tôi khi đọc cuốn sách này lại liên tưởng đến hoàn cảnh của cuộc đời mình không… Tất cả những gì trong cuốn sách viết, đó là những dòng cảm xúc xuất phát từ tình trong trái tim của một người con viết về người mẹ, cảm xúc rất thật, rất sống động khi tôi đọc cuốn sách “Mẹ, thơm một cái” của tác giả Cửu Bả Đao. Tác giả đã có một tấm lòng hiếu thảo đối với mẹ của mình, tình yêu thương bao la dành cho mẹ đã để lại trong lòng cả những ai đã đọc qua cuốn sách này một bài học rất nhân văn và rất ý nghĩa. Dưới ngòi bút khéo léo và sinh động của tác giả Cửu Bả Đao, câu chuyện kể về việc cả gia đình của một nhà nọ, luôn sát cánh bên nhau và cùng mẹ vượt qua những sóng gió của cuộc đời, đã gây xúc động mạnh đến độc giả lúc bấy giờ. Xuyên suốt quyển sách không chỉ là câu chuyện kể về hành trình cùng mẹ thân yêu của mình vượt qua nỗi đau của bệnh tật mà còn đan xen vào đó là những câu chuyện từ thời ấu thơ của mình, được tác giả kể lại mà tôi cũng thấy bản thân mình qua từng câu văn của tác giả. Và tôi cũng tin chắc ai trong chúng ta cũng thấy mình trong những câu chuyện đó. Người mẹ của tác giả Cửu Bả Đao là một hình mẫu người mẹ điển hình, với sự hy sinh bản thân mình, sống vì chồng, vì con và yêu thương những đứa con của mình sinh ra với một tình yêu thương vô hạn. Mỗi người mẹ đều luôn có một tình yêu vĩ đại và bao la như vậy, nó đẹp hơn bất cứ những tình cảm nào trên thế gian này. Họ luôn luôn hy sinh hạnh phúc của cả cuộc đời mình, để đổi lấy hạnh phúc cho con cái. Dù cho gia đình đang ở trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, nợ nần chồng chất nhưng người mẹ của Cửu Bả Đao vẫn không hề đắn đo, suy nghĩ khi chi tiền học thêm cho con, đây là  một sự đầu tư rất thông minh. Bản thân tôi thật sự rất xúc động bởi hành động này của bà mẹ tác giả, vì bà ấy giống hệt mẹ tôi, và tôi nghĩ tất cả những người mẹ trên đất nước này đều luôn hi sinh cho con cái, là những thứ chúng ta đáng trân trọng. Sau những thành công của tác giả Cửu Bả Đao đều có bóng dáng của người mẹ đứng đằng sau, sau mỗi lần đạt được một kết quả thành công nào đó thì tác giả đều chạy về ôm lấy mẹ và nói lời cảm ơn đối với mẹ của mình: “Mẹ luôn là động lực để anh có được những thành công và để anh trở thành nhà văn lãng mạn được các độc giả yêu thích.” Một đứa con hiếu thảo, tài năng như tác giả luôn là một niềm mong ước lớn lao của bất cứ bà mẹ nào trên thế giới này. Tất cả các bà mẹ đều luôn mong con cái đạt được những điều tốt đẹp, luôn vui và hãnh diện tự hào về những đứa con của mình. Mẹ là người duy nhất và chỉ có một trên đời này không cảm thấy đố kỵ trước những thành công mà con cái đạt được. Những thành công của con hôm nay, điều là do công sức của mẹ, cảm ơn mẹ đã cho con tất cả. Mỗi chúng ta trong cuộc sống này, ai cũng  có những lúc yếu lòng, những lúc khó khăn, và những lúc tâm trạng mình cảm thấy chơi với, tất cả chúng ta ai cũng đã từng như thế, đều dựa vào mẹ như một lẽ bình thường mà quên mất rằng việc mẹ yêu thương ta vô điều kiện và vô bờ bến mẹ cần được đáp lại bằng sự hiếu thảo. Chúng ta không nghĩ hay là chúng ta không dám nghĩ đến lúc mẹ rời xa thì cuộc đời của chúng ta sẽ như thế nào, cho đến khi cảm nhận được nó đang đến gần. Gia đình luôn là ngôi nhà để chúng ta quay về sau những giông bão của cuộc đời, gia đình luôn là trạm dừng yêu thương của những chuyến hành trình khám phá những miền đất mới. Và một điều đặc biệt gia đình luôn là nơi bạn quay về bất cứ lúc nào bạn muốn. Bởi vì ở đó vẫn luôn có một người muốn bạn quay trở về. Dù cuộc sống có như thế nào thì mẹ vẫn yêu con. Cuốn sách này là một bài học dành cho những ai vẫn đang  dửng dưng với tình yêu thương bao la và vô bờ bến của mẹ, đang mải mê tìm kiếm những thứ hạnh phúc phù du ở bên ngoài. Qua cuốn sách này tôi cũng chúc bạn độc giả tìm thấy câu chuyện yêu thương về mẹ của riêng bản thân mình, và nhớ sớm trở về nhà ôm chặt lấy mẹ và nói câu: “Cảm ơn mẹ, vì mẹ là mẹ của con. Mẹ là điều tuyệt vời nhất mà ông trời đã ban tặng cho con.”