“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ,
tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ
Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ.
Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.”
Không cần nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh người mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta lại rung lên những nhịp xốn xang về Mẹ.
Nhận định
“Ba yếu tố của một cây bút: Tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.”
“Tôi từng là một hình ảnh của nhiệt huyết, một totem đã được công nhận, nhưng khi ai cũng nói đến nhiệt huyết, thì tôi hiểu rằng, đến lúc phải đi tìm những trận chiến khác.” (Cửu Bả Đao)
Xem thêm
Mình là độc giả trung thành của Cửu Bả Đao, đã yêu thích nồng nhiệt hai cuốn sách trước của chú Đao là “Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi” và “Cà phê đợi một người”. Và cho đến lần này, “Mẹ, thơm một cái” cũng không hề làm mình thất vọng. Sách được viết như một cuốn nhật ký hành trình chăm sóc mẹ của Cửu Bả Đao trong những tháng ngày bà nằm viện điều trị ung thư máu. Tưởng như khó khăn, tưởng như vất vả hay tâm lý lo lắng sợ hãi sẽ bao trùm lên tất cả, nhưng không, dưới ngòi bút linh hoạt đầy biến hóa của chú Đao, ta dễ dàng cảm nhận được tinh thần lạc quan, niềm tin hy vọng mẹ rồi sẽ qua khỏi, và trên hết là tình yêu thương vô hạn của ba anh em giành cho mẹ. Các độc giả có thể hình dung ra một người mẹ giàu đức hy sinh, người đã “chiều hư” cả bố và bà nội, cũng là người đã ân cần dìu dắt ba đứa con trai lớn lên bên những vòng quay xe đạp trĩu nặng của mình. Mẹ bệnh nhưng nhật kí con trai chăm sóc mẹ không hề u ám, buồn bã, mà đầy tươi sáng, hài hước, thú vị bởi những câu chuyện mà Cửu Bả Đao chém gió để chọc cười mẹ, bởi óc sáng tạo đầy tính khôi hài của chú Đao. Nhưng đan xen trong đó cũng có những phút giây lắng xuống như cuộc chia tay đầy đau đớn với cô bạn gái biệt danh Chó Xù, sự sợ hãi khi chú chó Puma già cả lâm bệnh nặng. Vẫn bằng ngôn ngữ hết sức giản dị, dẫn dắt tự nhiên không hoa mỹ, cuộc sống và tình cảm gia đình thiêng liêng hiện lên rất chân thành, rất thật và sống động. Không hổ danh Cửu Bả Đao, ngông cuồng nhưng đáng yêu, hài hước nhưng giàu xúc cảm.