“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ,
tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ
Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ.
Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.”
Không cần nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh người mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta lại rung lên những nhịp xốn xang về Mẹ.
Nhận định
“Ba yếu tố của một cây bút: Tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.”
“Tôi từng là một hình ảnh của nhiệt huyết, một totem đã được công nhận, nhưng khi ai cũng nói đến nhiệt huyết, thì tôi hiểu rằng, đến lúc phải đi tìm những trận chiến khác.” (Cửu Bả Đao)
Xem thêm
Tôi là một người rất dễ xúc động, đặc biệt là các vấn đề về gia đình. Cho nên khi cầm trên tay quyền sách này, lật giở những trang đầu tiên, tôi đã hoàn toàn say sưa với từng câu chữ của Cửu Bả Đao, tôi đã phải lật ra trang cuối cùng để xem liệu mẹ của anh có khỏi bệnh không, liệu có là một kết thúc đẹp hay không. Và thật không làm tôi thất vọng vì đúng thật là mẹ anh đã khoẻ. Tuy nhiên câu chuyện có kết thúc đẹp như thế không làm người đọc lơ là hay ít tạo ấn tượng trong việc quan tâm chăm sóc mẹ. Từng trang từng trang là những chuỗi ngày đồng hành của cả gia đình anh cùng với mẹ. Ta đã thấy mẹ anh là người phụ nữ với vóc người nhỏ bé nhưng tinh thần kiên cường đến thế nào, ta thấy Cửu Bả Đao đã làm việc hăng say như thế nào để kiếm tiền viện phí cho mẹ, ta thấy tình thân gia đình được vẽ ra từng nét từng nét một, không phải qua câu chữ vô hồn mà là qua hành động, sự hy sinh và đánh đổi “dù bất cứ thứ gì cũng không quan trọng bằng mẹ”. Và tôi tin, khi đọc xong tác phẩm, ta sẽ yêu thương ba mẹ mình hơn, đừng chờ đợi đến khi có biến cố mới nhận ra mình nên yêu thương họ. Ai rồi cũng sẽ làm cha làm mẹ, vậy thì ngay lúc này, với bổn phận làm con, hãy chăm sóc cha mẹ mình theo cách mà mình muốn sau này con cái mình làm với mình. Không phải là vấn đề nhân quả, mà vì ba mẹ đã hy sinh cả cuộc đời vì ta, yêu thương bảo vệ ta vô điều kiện, là 2 người duy nhất trên đời xem ta còn quan trọng hơn bản thân họ. Hãy yêu thương ba mẹ! Hãy đọc quyển sách để thấy được tình yêu đó không thể trì hoãn hay chờ đợi thêm phút giây nào.