LOST CONNECTIONS - MẤT KẾT NỐI
Chứng trầm cảm, lo âu và những điều bị bỏ quên
Trầm cảm - căn bệnh của thời đại 4.0
Khái niệm và các triệu chứng của rối loạn trầm cảm đang dần ngày càng trở nên quen thuộc hơn trong xã hội hiện đại, đặc biệt là khi internet và các mạng xã hội trở nên phổ biến hơn. Tuy nhiên, không vì thế mà người ta có cái nhìn đúng đắn hay tích cực về căn bệnh này. Vẫn còn đâu đó có người nghĩ rằng, trầm cảm là một chứng bệnh của những tính cách yếu đuối, của những cơn buồn bã nhất thời, của những tưởng tượng của tuổi vị thành niên hướng nội, Thực tế thì, căn bệnh này ảnh hưởng đến 264 triệu người trên thế giới, và dần được công nhận là một vấn đề y khoa, giống như bệnh tim hoặc tiểu đường.
Chắc hẳn rằng, không ít lần bạn tự hỏi: “Tại sao ngày càng có nhiều người trở nên trầm cảm – trong một thời đại mà nếu xét về mặt vật chất, chúng ta đang ở đỉnh cao chưa từng có trong suốt chiều dài lịch sử nhân loại và tiện nghi cuộc sống giúp chúng ta dễ dàng kết nối với nhau hơn bao giờ hết? Phải chăng những giá trị mà xã hội và chính chúng ta đang vẽ ra không thực sự đáp ứng được những nhu cầu cơ bản nhất của chính mình? Phải chăng trên con đường tiến hóa, con người đã quên đi những điều thật sự làm mình hạnh phúc?”. Và bạn đã tìm được câu trả lời chưa?
Những viên thuốc điều trị trầm cảm liệu có hiệu quả?
Nếu trước kia sự can thiệp cho căn bệnh chỉ là vài lời khuyên tùy tiện kiểu như “hãy vui lên nào”, “hãy suy nghĩ tích cực”, hay thậm chí là thái độ kỳ thị xem bệnh trạng như biểu hiện tâm lý đặc thù của một giai cấp thị dân nhàn rỗi, khuynh hướng điều trị chiếm ưu thế hiện nay lại mang đầy ảo tưởng về những viên thuốc “thần” có thể giải quyết mọi vấn đề của tâm lý. Khuynh hướng này không chỉ đơn giản là âm mưu thương mại của những tập đoàn dược phẩm toàn cầu mà nó còn phát xuất từ sự lười biếng trong nhận thức và hành vi của mỗi cá nhân, khi chúng ta thèm khát sự dễ dãi của việc uống vài viên thuốc mỗi ngày thay vì đánh giá lại cuộc sống hằng ngày.
Xem thêm
Cuốn sách được chia thành ba phần. Những nỗ lực đầu tiên nhằm xua tan những lầm tưởng mà dường như tất cả mọi người, kể cả hầu hết các bác sĩ, đều tin về bệnh trầm cảm và thuốc chống trầm cảm. Phần thứ hai giải thích điều Hari tin là 9 nguyên nhân thực sự gây ra trầm cảm và lo lắng. Thứ ba là những gì chúng ta có thể làm với nó, và đó là cách tự lực nhất.
Tranh cãi chủ yếu xoay quanh phần một, mặc dù tôi nghĩ những lời chỉ trích cũng bị thổi phồng quá mức như một số tuyên bố hoành tráng nhất của Hari. Dean Burnett đáp lại việc xuất bản cuốn sách này bằng cách cầu xin mọi người đừng ngừng dùng thuốc chống trầm cảm, điều này ngụ ý nặng nề rằng Hari đề nghị bạn từ bỏ chúng, nhưng thực tế không phải vậy. Trên thực tế, Hari thẳng thắn tuyên bố rằng việc từ bỏ thuốc chống trầm cảm là một quá trình lâu dài và phức tạp và nếu có thì phải thực hiện dưới sự hướng dẫn của bác sĩ.
Hari chắc chắn đã thành lập một vài Người Rơm của riêng mình ở đây, rõ ràng nhất là lập trường của anh rằng hầu như không ai trong cộng đồng y tế sẵn sàng thừa nhận những nguyên nhân gây trầm cảm khác ngoài lời giải thích về "hóa học trong não" cho đến khi anh xuất hiện, đó là lố bịch. Tôi nghĩ Hari là một trong những người có những kinh nghiệm nhất định rồi nghĩ rằng mình có thể áp dụng kinh nghiệm của bản thân cho mọi người. Người ta cũng nói rằng hầu hết các nguồn của ông đều có niên đại từ những năm 1970 đến 1990.