Lý Thuyết Tầng Lớp Nhàn Rỗi / Tác giả: Thorstein Veblen
Tại sao, trong không ít hộ gia đình, người ta thấy cảnh một người đàn ông lao động cật lực chỉ để phụ nữ tiêu xài, và tại sao cả sự tiêu xài ấy vẫn phục vụ cho đàn ông? Tại sao, trong một số trường hợp, người ta thà chết đói chứ nhất quyết không đụng tay làm việc? Tại sao một vị vua có nghĩa là thà chết thiêu chứ không chịu vi phạm hình thức đúng, làm mình ô uế bằng cách thò tay tự dời ghế của mình - việc mà kẻ hầu cận phải làm (cho nên không có vua mới là như thế)?
Tầng lớp nhàn rỗi: lý thuyết về nước Mỹ một thế kỷ trước, chính là câu chuyện của thời chúng ta.
Xem thêm

Một điều đau xót mà Veblen chỉ ra là trong xã hội tư bản đầu thế kỷ 20, lao động – đặc biệt là lao động tay chân – bị xem là “kém sang”. Tầng lớp nhàn rỗi đánh giá địa vị dựa trên khả năng không phải làm việc, và xã hội dần xem lao động như một dấu hiệu của sự thấp kém.
Tác phẩm khiến người đọc cảm thấy bất bình bởi quan niệm sai lệch này vẫn len lỏi trong xã hội hiện đại. Khi những công việc chân tay bị coi thường, khi những ngành lao động thiết yếu bị trả lương thấp nhưng vẫn gánh vác cả xã hội, những phân tích của Veblen càng trở nên thấm thía.
Tác phẩm đặt ra một câu hỏi quan trọng: tại sao lao động – vốn là nền tảng xây dựng mọi xã hội – lại bị định giá thấp? Tại sao nghỉ ngơi lại trở thành biểu tượng quyền lực? Veblen lý giải rằng xã hội bị chi phối bởi hình thức hơn là giá trị thật, và tầng lớp nhàn rỗi trở thành người đặt chuẩn. Điều này khiến những người lao động bị đẩy vào vị trí thấp trong thang địa vị dù đóng góp của họ là thiết yếu.