Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm
"Còn chút gì để nhớ" là một bản tình ca buồn, da diết nhưng cũng rất đẹp mà Nguyễn Nhật Ánh gửi đến độc giả. Qua lời kể của nhân vật Chương, cuốn sách vẽ nên một thời thanh xuân nhiều cảm xúc – với tình bạn, tình yêu và những nỗi đau từ thời cuộc.
Điểm mạnh nhất của truyện nằm ở bức thư cuối cùng của Trâm – cô gái kiên cường, đầy lý tưởng và dũng cảm hy sinh vì đất nước. Bức thư chính là điểm nhấn cảm xúc mạnh mẽ, vừa tiếc nuối, vừa thổn thức cho một mối tình âm thầm chưa kịp nở hoa. Văn phong mộc mạc, gần gũi nhưng chứa đựng chiều sâu nội tâm khiến người đọc khó quên.
Cuốn sách không chỉ là câu chuyện tình cảm cá nhân, mà còn là một ký ức tập thể của cả một thế hệ trẻ Việt Nam sau năm 1975. Nó nhắc nhớ rằng: giữa những mất mát, vẫn còn sót lại một chút gì để trân quý và ghi nhớ mãi trong tim.