Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm
Trong bối cảnh chiến tranh, khi mà bầu trời Sài Gòn không còn chỉ là nơi của ánh nắng và mưa rơi mà còn là nơi của những tiếng bom rền vang và tiếng súng nổ, tình yêu giữa các nhân vật chính trở thành một ngọn lửa sáng ngời, dẫu cho có trải qua muôn trùng thử thách. Chương và Quỳnh, những người yêu nhau trong hoàn cảnh chiến tranh, phải đối diện không chỉ với hiểm nguy từ cuộc chiến mà còn với sự chia ly và lo lắng cho tương lai. Tình yêu của họ không chỉ là sự kết nối sâu sắc giữa hai tâm hồn, mà còn là nguồn sức mạnh để vượt qua những đau đớn và mất mát. Những khoảnh khắc hạnh phúc của họ, dù nhỏ bé và hiếm hoi, trở thành những điểm sáng trong một thế giới đầy hỗn loạn. Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo khắc họa tình yêu như một biểu tượng của niềm hy vọng và sự kiên trì, một sự kháng cự tinh thần mạnh mẽ đối diện với sự tàn khốc của chiến tranh. Tình yêu trong "Còn chút gì để nhớ" không chỉ là một tình cảm cá nhân mà còn là một bản anh hùng ca, thể hiện sức mạnh và sự bền bỉ của con người trước những thử thách lớn nhất của cuộc đời.