: Lòng thương hại không tồn tại trong tình yêu :
Khi chúng ta yêu chúng ta có gì? Sự nghi hoặc nơi bản chất của mối quan hệ, những mối liên kết nhập nhằng giữa tình yêu và tình dục. Không chúng ta chẳng có gì cả. Một khi tình yêu bị gán ghép cho một tiêu chuẩn cần gì và không cần gì ở nó. Thì đích thị, nó chẳng cần gì để tồn tại và cũng chẳng cần phải tồn tại. Khi mà Tereza cần một định nghĩa chính thức cho tình yêu của cô với Tomas, cô chẳng có gì cả. Không một chút gì ngoài sự tổn thương, nghi hoặc và chán chường kéo dài suốt mười năm. Khi chính khi Tereza không cần một điều gì ở Karenin, cô lại có tất cả. Có được tình yêu thương bắt buồn từ hai phía, có được cảm xúc trong một chữ tình và có cả sự thanh thản cho cô. Đó mới được gọi là yêu, là cái đích đến của chữ yêu mà không cần bất kì một bệ đỡ nào khác cho nó tồn tại.
: Nhẹ khôn kham :
Chúng ta có nhất thiết cần sự rạch ròi trong cuộc sống không? Cần những khái niệm và biểu hiện đối lập của chung thuỷ - phản bội, của yêu - ghét, của cao cả - đê hèn...! Có thực sự là chúng ta cần nó, cần một sự rạch ròi nhất định cho đời sống của mình? Hay khi chúng ta cho những khái niệm đó nhập nhằng vào một khái niệm chung nhất, chúng ta cho chiều kích của cuộc sống bị thu hẹp lại trong những suy nghĩ giản đơn, tương đối thì lúc đó lại hay? Điều này chẳng ai có thể khẳng định mình đi theo lối nghĩ nào, mình muốn ra sao. Mà căn bản cuộc sống đã không thể rạch ròi cũng chẳng yên vị với cái gọi là nhập nhằng. Mọi vấn đề của cuộc sống thực sự là quá sức so với sự chịu đựng của bản thân mỗi người, từ chữ yêu đến chữ thương, từ lòng ghét bỏ đến cả sự căm thù. Mọi vấn đề luôn khiến tâm can mỗi người chịu những tổn thương. Vậy nên, nhìn thẳng vào sự sống để nhìn thẳng vào chính mình chính là một phương cách tồn tại giữa ngàn chiều kích của đời.
Review chi tiết bởi: ThNgân - Bookademy
Hình ảnh: ThNgân
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Cụ thể hơn, cuốn tiểu thuyết xem xét liệu cuộc sống có 'trọng lượng' hay không và nếu có thì nó có thật hay chỉ là cảm giác chủ quan? Một số nhân vật, như Tomas, dường như đang sống, hoặc ít nhất là phấn đấu để sống, một cuộc sống nhẹ nhàng với niềm vui và ít trách nhiệm. Tuy nhiên, một cuộc sống như vậy thiếu ý nghĩa. Những người khác, như Terza, đang tìm kiếm ý nghĩa cho cuộc sống của họ thông qua mục đích và tham vọng. Những động lực như vậy làm tăng thêm sức nặng cho cuộc sống của họ. Ngoài ra, họ dường như còn tự gánh thêm gánh nặng của những kỳ vọng, sự áp bức của sự tuân thủ xã hội, thứ có thể chỉ tồn tại trong tâm trí họ nhưng cuối cùng lại kìm hãm họ và khiến họ không thể hạnh phúc. Do đó, gánh nặng nặng nề nhất đồng thời là hình ảnh của sự viên mãn mãnh liệt nhất trong cuộc sống. Gánh nặng càng nặng, cuộc sống của chúng ta càng đến gần trái đất, chúng càng trở nên thực tế và trung thực hơn. Ngược lại, việc hoàn toàn không có gánh nặng khiến con người nhẹ hơn không khí, bay vút lên những đỉnh cao, rời xa trái đất và con người trần thế của mình, và trở thành một nửa thực tại, các chuyển động của anh ta tự do như chúng không đáng kể. Vậy thì chúng ta sẽ chọn gì? Trọng lượng hay sự nhẹ nhàng? Tôi cảm thấy không được trang bị đầy đủ để đi sâu vào thông điệp triết học của cuốn tiểu thuyết ở mức độ lớn hơn những gì tôi đã làm ở đây nhưng tôi không nghĩ rằng độc giả nhất thiết phải cảm thấy sợ hãi hoặc không hứng thú khi biết trước các chủ đề triết học của cuốn tiểu thuyết. Truyện còn nhiều điều thú vị để người đọc thưởng thức và suy ngẫm.