Cuộc đời vốn là những chuỗi hội ngộ và chia ly. Hội ngộ là để chia ly. Chia ly là để có ngày hội ngộ.
Satoshi và Yuko, vốn là hai người bạn đồng môn thời trung học, đang sống trong những ngày vợ chồng son hạnh phúc thì tai họa bất ngờ ập đến: Yuko có thể sẽ ra đi mãi mãi. Đối diện sự thật đau buồn ấy, Satoshi và Yuko đã chăm sóc nhau, trở thành chỗ dựa cho nhau, chia sẻ với nhau từng cơn đau, từng niềm vui nhỏ bé, trân trọng từng giây phút ở bên nhau.
Vẫn giọng văn nhẹ nhàng pha chút hài hước, như thể một cậu bé mới lớn đang thủ thỉ kể chuyện, Tchikawa Takuji một lần nữa khắc họa bức tranh tình yêu và chia ly bằng gam mầu sáng trong. Mỗi tác phẩm của ông là một lần thanh lọc tâm hồn người đọc.
Chỉ cần có tình yêu thì sự chia ly cũng không còn đáng sợ.
Xem thêm
Cuốn sách này có những đặc điểm tương đồng với cuốn sách đồng tác giả mà tôi đã đọc trước đó: "Be with you" (hay "Em sẽ đến cùng cơn mưa"), cùng một bối cảnh (cánh rừng, gia đình, sự ra đi của người vợ, sự lãng mạn, v.v). Tôi không hiểu tại sao có người nói đây là tác phẩm tuyệt vời nhất của Ichikawa-san, có lẽ vì sự thật là câu truyện này có một cái kết kiểu có hậu, hoặc ít nhất bạn có thể nói là nó kết thúc với sự hi vọng (Tôi đoán những cái khác giống với "Be with you" hơn). Thật lòng mà nói thì dù tôi thích sách có cái kết có hậu nhưng cách kết thúc của "Be with you" thực sự làm tôi cảm động và tôi không thể thích bất cứ cái kết nào khác nữa. Và vì tôi đã đọc "Be with you" trước nên tôi đã có sự kì vọng cao hơn từ cuốn sách mà họ đã khẳng định là tác phẩm tốt nhất của Ichikawa-san, và tôi đã khá là thất vọng. Dẫu vậy, khi tôi coi cuốn sách này như một bản thể riêng biệt, nó vẫn là một cuốn sách hay để đọc. Nó dạy chúng ta tình yêu thực sự là gì, không chỉ vào lúc khoẻ mạnh mà kể cả khi bệnh tật.