"Nồng nàn lên với
Cốc rượu trên tay
Xanh xanh lên với
Trời cao ngàn ngày
Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay"
Mở đầu là kỳ nghỉ hè tại một ngôi làng thơ mộng ven sông với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng. Mối tình đầu trong veo của cô bé Rùa và chàng sinh viên quê học ở thành phố có giống tình đầu của bạn thời đi học? Và cái cách họ thương nhau giấu giếm, không dám làm nhau buồn, khát khao hạnh phúc đến nghẹt thở có phải là câu chuyện chính?
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả đều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin vào điều tốt có thật trên đời.
Xem thêm
"Ngồi khóc trên cây" - trong đó có gì? Có hình ảnh người con trai ở độ tuổi đẹp nhất với những trạng thái tâm lí phức tạp và mâu thuẫn, đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa những kí ức tuổi thơ ngọt ngào và tình cảm của một chàng thanh niên mới lớn. Có một cô gái 14 tuổi với cái tên lạ kì - Con Rùa, ngày ngày sống hồn nhiên trong những điều giản dị ấm cúng, mang trong mình tình yêu với các loài động vật mãnh liệt và cũng không thể không kể đến những rung động đầu đời đẹp đẽ và trong sáng của cô.
Chàng trai (Đông) từ thành phố trở về quê để nghỉ hè đã rung động trước sự trong sáng của con Rùa. Nụ hôn vụng dại trong khu rừng đã diển ra một cách tự nhiên, bất ngờ, nhẹ nhàng mà cũng thật đáng yêu. Khoảnh khắc môi kề môi ngọt ngào nhưng không tránh nổi sự ngại ngùng ấy đã được nhà văn miêu tả rất tỉ mỉ, chi tiết như để báo trước một tình yêu ngây thơ hồn nhiên đang nảy nở.
Truyện không thiếu những tình huống, các tình huống đan xen vào nhau tạo ra sự li kì cho cốt truyện. Bạn sẽ không thể đoán trước diễn biến hay kết quả nó, không thể ngẫm ra nhân vật “tôi” hay Con Rùa sẽ nói gì hay nghĩ gì nếu bạn không lật sang trang tiếp theo. Rồi bỗng nhiên bạn sẽ nhận ra hình như mình cũng đang có cảm giác giống nhân vật, mong muốn điều gì và không mong muốn điều gì xảy ra. Sự nóng lòng chắc chắn sẽ làm cho bạn không thể bỏ quyển sách xuống để làm một việc khác.
Không chỉ xoay quanh mối tình giữa anh chàng Đông và Con Rùa, truyện còn đề cập đến các nhân vật và vấn đề khác. Đó là cô bé Bích Lan “thành phố” lúc nào cũng đòi “hôn” và nói là thích Đông nhưng khi gặp lại người yêu lại vô cùng chân thành; là thằng Thứ tưởng bảo thủ lạnh nhạt mà vẫn ra tay cứu Con Rùa khi nó bị bắt nạt; là những đứa trẻ vùng quê ham các trò chơi bình dị như đổi nắp chai, chơi bắn bi, thả diều vv... Đề cập đến các vấn đề bảo vệ môi trường, bảo vệ động vật, về cách nhìn và tiếp nhận các sự việc trong cuộc sống,,, Tất cả đều được Nguyễn Nhật Ánh diễn tả bằng giọng văn cuốn hút, dịu nhẹ.
“Ngồi khóc trên cây” – tôi đã tự hỏi tại sao lại có cái tên như vậy cho đến khi đọc và hồi tưởng lại các con chữ. Nhà văn đã lấy hình ảnh một thiếu nữ 17 tuổi, hình ảnh cuối cùng đọng lại sâu đậm nhất về Con Rùa trong trí nhớ của nhân vật “tôi” khi đã 21 tuổi trước khi mọi sự việc được phơi bày, trước khi con Rùa bị nước cuốn đi vì cứu người...
Mặc dù chưa vượt lên khỏi cái bóng của “Mắt biếc” và “Còn chút gì để nhớ” nhưng “Ngồi khóc trên cây” vẫn mang một giọng điệu và một “chất” riêng trong văn phong Nguyễn Nhật Ánh......