"Nồng nàn lên với
Cốc rượu trên tay
Xanh xanh lên với
Trời cao ngàn ngày
Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay"
Mở đầu là kỳ nghỉ hè tại một ngôi làng thơ mộng ven sông với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng. Mối tình đầu trong veo của cô bé Rùa và chàng sinh viên quê học ở thành phố có giống tình đầu của bạn thời đi học? Và cái cách họ thương nhau giấu giếm, không dám làm nhau buồn, khát khao hạnh phúc đến nghẹt thở có phải là câu chuyện chính?
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả đều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin vào điều tốt có thật trên đời.
Xem thêm
Truyện cũng đưa ta trở về với những kí ức tuổi thơ, những tên mùa đều gắn liền với trò chơi mùa đó. Cho ta thấy sự ngây thơ của Rùa khi được nghe câu chuyện “Asterix và lưỡi hái vàng” và sự dũng cảm của nó khi dám đối đầu với thợ săn trong làng, cứu một đứa bé để rồi bị nước cuốn đi.
Khi đọc câu chuyện "Ngồi khóc trên cây" này mình hết lần này đến lần khác bị bất ngờ, từ một tình yêu trong sáng cùng những kỉ niệm của hai nhân vật, đến những lúc chia xa, cũng “dramma” lấy đi nước mắt của mình. Một tình yêu đẹp thì luôn phải có thử thách mới biết được bản thân yêu người đó thế nào. Cứ nghĩ là những câu chuyện ngôn tình một trong hai nhân vật chính bị bệnh gì đó rồi chết đi, nhưng khi nhân vậy “tôi” phát hiện anh không bị bệnh, tôi đã nghĩ truyện sẽ có một cái kết đẹp, nhưng bác Ánh lại cho mình một cú nữa.
Tuy nhiên mình thấy kết chưa được trọn vẹn khi dừng lại ở đó. Rùa vẫn chưa gặp lại Đông, mà Đông vẫn chưa kể hết những chuyện kia cho Rùa biết vì sao anh lại đi biệt 5 năm mới trở lại. Nhưng kết thế nào thì đó là ý của tác giả.
Đọc truyện này mình khá thích nhân vật nữ phụ là Bích Lan, cô cũng có một cái kết thật đẹp, cùng chuyện tình. Ngoài ra cũng vì có một câu nói khiến mình rất thích, cũng là câu nói của những người đang yêu thầm.
“Sự thực là Lan thích anh... ừm ừm..., đến giờ vẫn còn vô cùng thích. Nhưng bên cạnh sự thực đó còn có một sự thực khác. Là Lan yêu anh xong rồi. Người Lan yêu bây giờ không phải là anh nữa. Lan biết anh không buồn. Vì thực ra anh đâu có yêu Lan. Một phút cũng không.”