"Nồng nàn lên với
Cốc rượu trên tay
Xanh xanh lên với
Trời cao ngàn ngày
Dài nhanh lên với
Tóc xõa ngang mày
Lớn nhanh lên với
Bé bỏng chiều nay"
Mở đầu là kỳ nghỉ hè tại một ngôi làng thơ mộng ven sông với nhân vật là những đứa trẻ mới lớn có vô vàn trò chơi đơn sơ hấp dẫn ghi dấu mãi trong lòng. Mối tình đầu trong veo của cô bé Rùa và chàng sinh viên quê học ở thành phố có giống tình đầu của bạn thời đi học? Và cái cách họ thương nhau giấu giếm, không dám làm nhau buồn, khát khao hạnh phúc đến nghẹt thở có phải là câu chuyện chính?
Bạn sẽ được tác giả dẫn đi liền một mạch trong một thứ cảm xúc rưng rưng của tình yêu thương. Bạn sẽ thấy may mắn vì đang đuợc sống trong cuộc sống này, thấy yêu thế những tấm tình người… tất cả đều đẹp hồn hậu một cách giản dị.
Với cuốn sách này, một lần nữa người đọc lại được Nguyễn Nhật Ánh tặng món quà quý giá: lòng tin vào điều tốt có thật trên đời.
Xem thêm
Một điều đáng để nói đến trong tiểu thuyết đó là những bức tranh minh họa của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường. Nhờ đó mà độc giả có thể cảm nhận rõ ràng hơn đến từng chi tiết của khung cảnh trong truyện. Những khu rừng, con suối, mái nhà và có cả Đông và Rùa nữa. Tuy chỉ là những hình ảnh đen trắng không màu và đơn giản nhưng chính những yếu tố ấy đem lại sự giản dị cho câu chuyện lấy khung cảnh làng quê, rừng núi làm chủ đạo. Những điều này phần nào làm cho truyện trở nên chân thật hơn, khắc họa rõ nét những bối cảnh, tình tiết khó có thể truyền đạt hết thông qua lời nói. Ngoài ra, số lượng hình minh họa cũng rất nhiều so với các truyện trước đây của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nên có thể nói đây là một trong những điểm cộng lớn của cuốn tiểu thuyết này.
Ắt hẳn nhiều người sẽ ao ước được sống ở làng Đo Đo sau khi khép lại quyển sách này. Một vùng quê tuy vẫn còn khó khăn nhưng nó lưu giữ được một những nét văn hóa, câu chuyện lịch sử và quan cảnh thiên nhiên núi rừng hoang sơ mà kì diệu. Một thung lũng nên thơ đằng sau những ngọn đồi, miền đất hứa bí mật của Rùa và Đông và những con vật trốn tránh khỏi phường thợ săn. Đi xuyên qua màn nước chảy xuống từ từ, vượt qua con thác ấy sẽ đặt chân đến thung lũng mộng mơ với những loại cây thân thấp, loài hoa bướm dại và khe suối len lỏi giữa những kẽ đá chảy róc rách.
Hơn nữa, hình tượng Rùa được xây dựng là một người yêu thương động vật, cũng giống như ba nó. Vì lẽ đó, dù không có nhiều bạn bè trong làng, nó vẫn có một danh sách những đứa bạn khác như: con Cổ Dài, thằng Đuôi Dài, con Đít Đỏ,…Thực chất đó là những con vật gần đó được nhà văn nhân hóa để chơi với con Rùa và còn có cả một lô bạn của nó ở trong rừng nữa. Cái cách nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đặt tên cho từng con thú vật như thể chúng là những con người thật sự, những người bạn thật sự của con Rùa. Và nó thể hiện rất sinh động thế giới xung quanh cũng như truyền đạt những tư tưởng về thiên nhiên và môi trường, đặc biệt là cho những thế hệ độc giả trẻ tuổi ngày nay.