Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả.
Xem thêm
Cô Tư bao giờ cũng vậy. Luôn thêm vào trang văn của mình sự dung dị, ngọt ngào. Cái ngọt trong những bài viết của cô không phải là cái ngọt gắt, cái ngọt đậm vị mà là cái ngọt dịu nhưng thấm sâu vào huyết quản người đọc. Với "Hành lý hư vô" cũng vậy. Chất ngọt cứ lan toả ở từng con chữ. Xen vào đó là chút cay đắng, xót xa mùi đời. Tập tản văn cắt từng lát, từng cạnh trên chiếc bánh cuộc đời. Rồi mổ xẻ, rồi trăn trở khôn nguôi. Đó là câu chuyện anh Khờ mong đá mọc hoa để được mẹ đón, đó là sự lạc quan của gia đình nghèo giữa mưa bão trên đảo níu chân họ trong mênh mông sông nước. Đó là hình ảnh Tết luôn tươi mới và đầy ý nghĩa trong đôi mắt của những người phụ nữ xưa. Đó là hình ảnh ngồ ngộ: những cây lá trong vườn cùng để tang cho người chết vì dưới đó là thân xác của những người con chết yểu mà đối với người mẹ, linh hồn của chúng đã nhập hoà vào từng thân cây mẹ trồng phía trên. Từng cảnh đời, từng suy nghĩ, từng ngộ cảnh... đã được đưa vào trang sách. Tự nhiên, chân thành như nó vốn có.