Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả.
Xem thêm
Khi đọc tới truyện ''Hành lý hư vô'', mình chợt liên tưởng đến bộ phim của Thái Lan vừa chiếu ngoài rạp là ''Happy old year'' với tên tiếng việt là ''Tháng năm hạnh phúc ta từng có'' (vì thế nên bài review này có một cái tên không hề liên quan là vậy). Nội dung phim là công cuộc dọn dẹp lại “hành lý” của một gia đình theo phong cách sống tối giản. Nhờ công cuộc dọn dẹp này mới thấy “những thứ bạn phụ thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ không.” – chỉ có những kỷ niệm là không bao giờ buông bỏ được….