Mùa hè là khoảng thời gian mà học trò không còn lo lắng chuyện học hành và cũng là mùa để họ vui chơi giải trí. Mùa hè này, anh chàng Chương còm sẽ về quê ngoại để đổi gió và nghỉ ngơi sau chín tháng dài học hành căng thẳng với đầy nỗi âu lo. Nơi quê ngoại Chương sẽ làm gì và học hỏi được những gì ? Xin mời các bạn cùng đón đọc Hạ Ðỏ để biết được toàn bộ nội dung câu chuyện này.
Xem thêm
Đối với tôi và nhiều thế hệ độc giả, Hạ Đỏ như là một tiếng kêu thầm lặng của tuổi thơ. Giúp tôi trân trọng cuộc sống này và sống hết mình với những khoảnh khắc hiện tại. Trong Hạ Đỏ, có niềm vui nhưng cũng có những bi kịch của tuổi trẻ, và chỉ khi suy ngẫm từng câu chữ của Nguyễn Nhật Ánh, tôi mới cảm nhận được rõ ràng nhất. Tôi thấy tuổi thơ của mình trong từng trang của Hạ Đỏ. Nguyễn Nhật Ánh đã rất khéo léo khi trở thành một 'con ong' thu nhặt tuổi thơ của mỗi người và kết tinh thành những trang sách ý nghĩa. Ông không chỉ làm rung động trái tim người đọc bằng nghệ thuật văn chương của mình, mà còn khéo léo kể chuyện về những trải nghiệm đời thường và gợi nhớ về những kỷ niệm quen thuộc nhưng lạ lẫm. Trong Hạ Đỏ, có câu chuyện về tuổi thơ yên bình ở quê nhà của Nhạn và Dế: những buổi trưa hè sôi nổi cùng nhau đi hái xoài, bắt chim; những trận đấu đá bóng gay cấn với Dư; những hàng tre xanh mướt, những tia nắng vàng rơi, hoặc đơn giản chỉ là những cảm xúc rung động của tuổi trẻ khiến trái tim ta không thể không cảm thấy nặng nề.
Những câu chuyện dường như bình dị lại được ngòi bút của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh vẽ nên một cách tinh tế, đẹp đẽ, trong lòng. Mỗi người trong chúng ta đều có một mùa hạ riêng như Chương. Mùa hè trong ta trôi qua yên bình và từng chút hiện lên qua từng trang sách của tác giả, thêm vào một vài nốt thăng trầm và mênh mông nhưng vẫn mang lại những cảm xúc rất đẹp vào trong lòng người đọc. Đó chính là ước muốn của tác giả khi ông viết nên Hạ Đỏ. Đó cũng là lý do mà Nguyễn Nhật Ánh được gọi là “người đi tìm ký ức”. Tình yêu đầu tiên luôn là những tình cảm trong sáng, ngây thơ nhất. Chuyện tình yêu tuổi thơ của Út Thêm và Chương đã cho chúng ta thấy rằng, ai cũng có một khoảng thời gian để nhớ thương và vương vấn vì một người.