“Khó khăn thế này, mình càng phải cạnh nhau
Giống như cây bầu, cần giàn leo để sống
Giống như Sài Gòn, cắn răng qua biến động
Giống như chúng mình, ăn ít lại để chia”
Liêu Hà Trinh khắc hoạ một chữ “Thương” thật lớn qua “Giỏ Trái Cây”, ký gửi nỗi niềm của mình lên từng trang viết.
Tôi, bạn và chúng ta - tất cả những con người đều chịu ít nhiều ảnh hưởng do biến động từ đại dịch. Dù là ở nghĩa bóng hay nghĩa đen, mỗi người đều cần cho mình 1 “Giỏ trái cây” để thân thể khoẻ mạnh, để tâm hồn sáng trong và nồng đượm mến thương.
Đây cuốn sách chuyên chở sự tươi mát của năng lượng lạc quan, chia sẻ tinh thần ủi an, và ve vuốt nhẹ nhàng như một giỏ trái cây, một thùng rau củ chuyền tay nhau trong giai đoạn “thành phố bệnh”. Dù là táo, lê, cam, quýt, hay mâm cúng “cầu vừa đủ xài” (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài) thì quà tặng từ tấm lòng, với lời cầu mong sức khoẻ và bình an luôn cần thiết cho bất cứ ai, bất cứ đâu.
Không chỉ vậy, giỏ trái cây ấy còn chứa “trái yêu”, “trái tình”, “trái nghĩa”
Hãy lấy cho mình một trái nếu bạn thiếu, và lấy thêm một trái nữa để dành tặng cho những người bạn nghĩ có thể họ đang cần.
Với 158 trang viết gồm tản văn và lời thơ, Giỏ trái cây như một nơi để ta bình tâm an trú trong những ngày chênh vênh, để hiểu, để thêm yêu chính mình cũng như những người xung quanh ta.
Một tác phẩm khắc họa chân thật và giản dị hơn bao giờ hết về Việt Nam mình trong những ngày cùng đan tay gom sức chống dịch.
Đọc để nhớ ta từng có những ngày sống trong 4 bức tường
Đọc để ngẫm về những ngày niềm vui vừa vặn bằng một tủ lạnh đủ thức ăn
Đọc để nhắc ta từng đau những nỗi đau thật khác, trước dáng vẻ của một người vợ mất chồng, của những đứa con côi cút mất cha, của những người xung quanh ta giờ thành những người trong tim ta…
Xem thêm
"Chúng ta đã có nhau và có rất nhiều giác ngộ nhiệm màu trong gian khó. Chúng ta đã được dừng lại và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sự khổ hạnh, để từ đó hạt mầm muốn tách vỏ vươn lên.
Chúng ta, thực sự là chứng nhân của lịch sử!
Hãy trân trọng giai đoạn này, và hãy mỉm cười khi bạn còn khỏe mạnh để đọc những dòng trên. Hãy cảm kích vì chúng ta đã được rất nhiều người nuôi dưỡng và bảo vệ để bình an đến hôm nay, bằng cách này hay cách khác", Liêu Hà Trinh viết.
Cuốn sách là sự phát hiện tinh tế về sự rung động trước những khoảnh khắc tươi đẹp của đời sống, của chất thơ mà cuộc đời hào phóng mang tặng cho con người. "Chất thơ trong mắt ta, nhiều quá sẽ ướt át, ảo tượng và ủy mị, nhưng không có nó, đời thật sự sẽ hóa sa mạc héo khô", cô viết.
Mỗi trang sách còn là lời an ủi, động viên tinh thần cho người đang lo âu buồn sầu sau nhiều phiền não, chông chênh trong mùa dịch.
"Nếu những ngày này em buồn chán, trái tim em khô héo và mệt mỏi trước những chuỗi tiêu cực kéo dài. Và em e rằng sự khô khan duy lý của những con số đã tước mất trong em cơn mộng lành khoáng đạt. Thì xin hãy tìm lại, hay chí ít tạo ra chất thơ của riêng mình.
Hãy nhớ về chất thơ cần thiết của cuộc đời. Nó trong trẻo và tự nhiên tựa người phụ nữ mặc yếm đào gội đầu dưới ánh trăng, hay quả đu đủ xanh tách đôi khoe hạt trắng trong veo như ngọc, được khéo tả trong những thước phim của đạo diễn Trần Anh Hùng lừng lẫy".