“Khó khăn thế này, mình càng phải cạnh nhau Giống như cây bầu, cần giàn leo để sống Giống như Sài Gòn, cắn răng qua biến động Giống như chúng mình, ăn ít lại để chia” Liêu Hà Trinh khắc hoạ một chữ “Thương” thật lớn qua “Giỏ Trái Cây”, ký gửi nỗi niềm của mình lên từng trang viết. Tôi, bạn và chúng ta - tất cả những con người đều chịu ít nhiều ảnh hưởng do biến động từ đại dịch. Dù là ở nghĩa bóng hay nghĩa đen, mỗi người đều cần cho mình 1 “Giỏ trái cây” để thân thể khoẻ mạnh, để tâm hồn sáng trong và nồng đượm mến thương. Đây cuốn sách chuyên chở sự tươi mát của năng lượng lạc quan, chia sẻ tinh thần ủi an, và ve vuốt nhẹ nhàng như một giỏ trái cây, một thùng rau củ chuyền tay nhau trong giai đoạn “thành phố bệnh”. Dù là táo, lê, cam, quýt, hay mâm cúng “cầu vừa đủ xài” (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài) thì quà tặng từ tấm lòng, với lời cầu mong sức khoẻ và bình an luôn cần thiết cho bất cứ ai, bất cứ đâu. Không chỉ vậy, giỏ trái cây ấy còn chứa “trái yêu”, “trái tình”, “trái nghĩa” Hãy lấy cho mình một trái nếu bạn thiếu, và lấy thêm một trái nữa để dành tặng cho những người bạn nghĩ có thể họ đang cần. Với 158 trang viết gồm tản văn và lời thơ, Giỏ trái cây như một nơi để ta bình tâm an trú trong những ngày chênh vênh, để hiểu, để thêm yêu chính mình cũng như những người xung quanh ta. Một tác phẩm khắc họa chân thật và giản dị hơn bao giờ hết về Việt Nam mình trong những ngày cùng đan tay gom sức chống dịch. Đọc để nhớ ta từng có những ngày sống trong 4 bức tường Đọc để ngẫm về những ngày niềm vui vừa vặn bằng một tủ lạnh đủ thức ăn Đọc để nhắc ta từng đau những nỗi đau thật khác, trước dáng vẻ của một người vợ mất chồng, của những đứa con côi cút mất cha, của những người xung quanh ta giờ thành những người trong tim ta…
Xem thêm

Đây cũng là thời gian để trao cho nhau yêu thương, nhìn sâu vào bản thể của chính mình, thiền định và suy tư về cuộc sống, để rồi vững chãi vượt qua mọi khó khăn. Từng trang sách như ký gửi nỗi niềm của người cầm bút qua chữ “thương”.

“Tôi, bạn và chúng ta, tất cả đều chịu ít nhiều ảnh hưởng do biến động từ đại dịch. Dù là ở nghĩa bóng hay nghĩa đen, mỗi người đều cần cho mình một Giỏ trái cây để thân thể khỏe mạnh, tâm hồn sáng trong và nồng đượm mến thương. Dù là táo, lê, cam, quýt, hay mâm cúng ‘cầu vừa đủ xài’ (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài) thì quà tặng từ tấm lòng, với lời cầu mong sức khỏe và bình an luôn cần thiết cho bất cứ ai, bất cứ đâu”, tác giả viết.

Tác phẩm là lời tâm tình của nữ MC qua nhiều hương vị hoa trái khác nhau. Đan cài trong những trang thơ và văn ấy, cô khắc họa một cách chân thật hình ảnh Việt Nam những ngày cùng đan tay góp sức chống dịch: Y, bác sĩ ra tuyến đầu làm nhiệm vụ; người dân sống trong bốn bức tường đề tránh nguy cơ lây nhiễm.

Liêu Hà Trinh viết "Giỏ trái cây" với mong muốn biến nó trở thành nơi để người đọc có thể tìm cho mình chốn dừng chân, bình tâm an trú trong những ngày chênh vênh, đồng thời thêm tin yêu những nỗ lực của cả cộng đồng.

Khi bắt đầu nói về ý tưởng của cuốn sách, tác giả đã suy nghĩ về một tương lai đủ đầy, sung túc và vẹn tròn hơn. Bởi thế, dù là tản văn hay trang thơ, tác phẩm cũng là lời chiêm nghiệm về tình - nghĩa - thế gian, ẩn chứa sau đó một lời động viên, thăm hỏi nhẹ nhàng tới người đọc.

Đối với quyển “Anh” và “Em” nghe tên để đoạn nội dung nhỉ  nhưng cứ thử đọc để xem phán đoán của mình có đúng không nha mấy bồ. Bật mí một điều đặc biệt là còn có thêm phần tâm sự của một vài chàng trai nổi tiếng nha 

Tuy nhiên có một điểm trừ duy nhất là phần nội dung bên trong ở phần tản văn chữ hơi nhỏ so với bố cục nên thành ra hơi khó chịu một xíu

“Giỏ trái cây” một cuốn chữa lành khá hay, nhẹ nhàng. Có thể nói phù hợp với những bạn mới bắt đầu tập cho mình thói quen đọc sách.
“Một cuốn sách chuyên chở sự tươi mát của năng lượng lạc quan, chia sẻ tinh thần ủi an, và ve vuốt nhẹ nhàng như một giỏ trái cây, một thùng rau củ chuyền tay nhau trong giai đoạn “thành phố bệnh”. Dù là táo, lê, cam, quýt, hay mâm cúng “cầu vừa đủ xài” (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài) thì quà tặng từ tấm lòng, với lời cầu mong sức khoẻ và bình an luôn cần thiết cho bất cứ ai, bất cứ đâu.”

“Mình bạn và chúng ta ai cũng cần 1 “Giỏ trái cây” để thân thể khoẻ mạnh, để tâm hồn sáng trong và nồng đượm mến thương.

Không chỉ vậy, giỏ trái cây ấy còn chứa “trái yêu”, “trái tình”, “trái nghĩa”…
Hãy lấy cho mình một trái nếu bạn thiếu, và lấy thêm một trái nữa để dành tặng cho những người bạn nghĩ có thể họ đang cần”.

Giỏ trái cây” là biểu tượng của sự thăm hỏi, quan tâm tới đời sống tinh thần (nó thường xuất hiện khi đến thăm nhà, thăm bệnh) với mong muốn chia sẻ nguồn năng lượng tích cực đến những người xung quanh; tượng trưng cho niềm mong cầu an lành, sung túc và hy vọng.

“Khó khăn thế này, mình càng phải cạnh nhau

Giống như cây bầu, cần giàn leo để sống

Giống như Sài Gòn, cắn răng qua biến động

Giống như chúng mình, ăn ít lại để chia”

Xuyên suốt những trang sách, tác giả Liêu Hà Trinh đã khắc hoạ một chữ “thương” thật lớn, lột tả chân thật và giản dị hơn bao giờ hết về Việt Nam trong những ngày cùng đan tay gom sức chống dịch.

Thương tôi, bạn và chúng ta - tất cả những con người đều chịu ít nhiều ảnh hưởng do biến động từ đại dịch. Những cá thể đang trong vùng an toàn bắt đầu thấy lo lắng cho sự nguy nan của người khác. Họ loay hoay bước ra khỏi sự giằng xé đó bởi những đóng góp thiết thực: gửi gạo, gửi cơm, rau củ, hoa quả cho nhau, kêu gọi đóng góp, xung phong đến vùng dịch, giải cứu nông sản để phục vụ vếp ăn… Dù là nghĩa bóng hay nghĩa đen, mỗi người đều cần cho mình 1 “Giỏ trái cây” để thân thể khoẻ mạnh, để tâm hồn sáng trong và nồng đượm mến thương.

"Sau những dao động dồn dập tất cả, những rung lắc, luân chuyển của cuộc đời đầy rẫy thiên biến vạn hóa, Trinh hy vọng bọn mình cuối cùng rồi cũng sẽ bình an" - nữ tác giả trải lòng. 

"Giỏ trái cây" vừa được lên kệ vào cuối tháng 10. Tuy vẫn là tuyển tập thơ, văn và tùy bút như những ấn phẩm trước, nhưng với sự trở lại lần này, cô không chỉ mang theo trong "Giỏ trái cây" những hương vị mới mà còn cả hình ảnh nhân văn mang tên tình người trong giai đoạn "thành phố bệnh".

Trong mỗi "đứa con tinh thần", Liêu Hà Trinh đều mang câu chuyện chân thật nhất, được chắt lọc từ cuộc sống cá nhân và mọi người xung quanh, phản chiếu dưới góc nhìn tích cực để chính người đọc tự nghiệm ra giá trị tích cực. Song với "Giỏ trái cây", cô hy vọng quyển sách sẽ tiếp nối chuỗi hành trình góp thêm giá trị tinh thần của sự lạc quan và yêu thương.

Liêu Hà Trinh cho biết về lý do viết cuốn sách này: Nhờ những thùng trái cây, rau củ… được bạn bè khắp nơi gửi về, san sẻ giúp đỡ nhau cùng vượt qua mùa dịch, mà bản thân tôi đã có thêm tư liệu để hoàn thành tác phẩm này trong thời gian ngắn. 

Hình ảnh "giỏ trái cây" luôn gắn liền với sự thăm hỏi, quan tâm với mong muốn những người xung quanh luôn được bình an, khỏe mạnh, được sung túc và an lành. 

Ngoài ra, cô còn cho biết thêm: "Đối tượng mà tôi hướng tới trong cuốn sách này không chỉ là yêu văn thơ, mà còn là những có đời sống eo hẹp về mặt tinh thần, dễ bị cuốn theo cơm, áo, gạo, tiền. Tôi nghĩ nó phù hợp tâm trạng của con người trong thời điểm này, đi từ cảm xúc chông chênh, bế tắc, đến những giây phút cho phép bản thân được thả lỏng".

Đặc biệt, tất cả số tiền nhuận bút cho lần sáng tác mới này, cô đã dành toàn bộ để đóng góp vào quỹ Vaccine phòng chống dịch COVID-19 của Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam. 

"Chúng ta đã có nhau và có rất nhiều giác ngộ nhiệm màu trong gian khó. Chúng ta đã được dừng lại và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sự khổ hạnh, để từ đó hạt mầm muốn tách vỏ vươn lên. 

Chúng ta, thực sự là chứng nhân của lịch sử!

Hãy trân trọng giai đoạn này, và hãy mỉm cười khi bạn còn khỏe mạnh để đọc những dòng trên. Hãy cảm kích vì chúng ta đã được rất nhiều người nuôi dưỡng và bảo vệ để bình an đến hôm nay, bằng cách này hay cách khác", Liêu Hà Trinh viết.

Cuốn sách là sự phát hiện tinh tế về sự rung động trước những khoảnh khắc tươi đẹp của đời sống, của chất thơ mà cuộc đời hào phóng mang tặng cho con người. "Chất thơ trong mắt ta, nhiều quá sẽ ướt át, ảo tượng và ủy mị, nhưng không có nó, đời thật sự sẽ hóa sa mạc héo khô", cô viết.

Mỗi trang sách còn là lời an ủi, động viên tinh thần cho người đang lo âu buồn sầu sau nhiều phiền não, chông chênh trong mùa dịch. 

"Nếu những ngày này em buồn chán, trái tim em khô héo và mệt mỏi trước những chuỗi tiêu cực kéo dài. Và em e rằng sự khô khan duy lý của những con số đã tước mất trong em cơn mộng lành khoáng đạt. Thì xin hãy tìm lại, hay chí ít tạo ra chất thơ của riêng mình.

Hãy nhớ về chất thơ cần thiết của cuộc đời. Nó trong trẻo và tự nhiên tựa người phụ nữ mặc yếm đào gội đầu dưới ánh trăng, hay quả đu đủ xanh tách đôi khoe hạt trắng trong veo như ngọc, được khéo tả trong những thước phim của đạo diễn Trần Anh Hùng lừng lẫy".