Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.
Xem thêm

Trong suốt cuốn sách, nỗi nhớ không được xem là yếu đuối hay bi lụy, mà là một người bạn đồng hành. Nó nhắc nhở nhân vật về những điều đã mất, nhưng cũng khích lệ họ sống trọn vẹn hơn, biết yêu thương và trân trọng những gì đang có.
Đọc “Còn Chút Gì Để Nhớ”, người ta nhận ra rằng ký ức không chỉ là nỗi buồn, mà còn là niềm vui, là sự giàu có tinh thần mà cuộc sống ban tặng. Nỗi nhớ nhung trở thành động lực để ta hành động, để sống tốt hơn và trân trọng từng giây phút hiện tại.