Với 20 truyện ngắn, tác phẩm là những lát cắt rất đỗi bình thường có thể thấy trong mỗi gia đình. Bằng giọng văn vui nhộn, hài hước và đôi khi có phần châm biếm, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ghi lại từng câu chuyện cuộc sống ấy qua cách nhìn riêng của ông: nào là những hiểu lầm dở khóc dở cười giữa các cặp vợ chồng, hay những cuộc cãi vã rồi chủ động làm lành…
Cuốn sách giúp độc giả có thêm góc nhìn để suy ngẫm về cuộc sống gia đình, đặc biệt là cuộc sống hôn nhân giữa các cặp vợ chồng, về cách ứng xử trong gia đình để mọi người có thể hiểu và cảm thông cho nhau, từ đó xây dựng một cuộc sống hạnh phúc.
Xem thêm
Nhưng cuối cùng, cũng không giống như đứa trẻ đang mơ một giấc mơ hão huyền. Nhiều lần, tôi đã phải cố nén cười, trốn vào một góc kín để bật ra tràng cười sảng khoái, nếu không chắc người ta sẽ nghĩ tôi phát điên giữa ban ngày.
Hét lên rằng "Đây chỉ là hư cấu!", nhưng rồi vẫn phải chấp nhận những sự thật khắc nghiệt và không thể tưởng tượng nổi về cuộc đời – nơi con người bị ép phải trưởng thành, nên mới thích bịa ra đủ thứ trò hài hước để dễ sống hơn, để buông bỏ mọi thứ. Giá như hư cấu có thể trở thành hiện thực, con người có lẽ sẽ sống như một nhân vật hoàn toàn hư cấu với những điều thực sự hư cấu.
Trẻ con thì muốn mau chóng trở thành người lớn để được chơi trò làm cô dâu chú rể, làm bố làm mẹ, để xem nó "ngầu" thế nào. Rồi khi lớn lên, lại cố tìm về bóng dáng tuổi thơ mà chẳng bao giờ quay trở lại. Thế nên tôi hiểu vì sao một sáng nọ khi thức giấc, tôi lại muốn có "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" để trốn khỏi thực tại – điều không thể nào làm được. Vậy nên, trong khu vườn cổ tích dành cho trẻ em, người lớn cũng nên được phép lạc lối đôi lần, để họ cũng có đặc quyền biến mình thành nhân vật hư cấu trong "Truyện cổ tích dành cho người lớn".