Với 20 truyện ngắn, tác phẩm là những lát cắt rất đỗi bình thường có thể thấy trong mỗi gia đình. Bằng giọng văn vui nhộn, hài hước và đôi khi có phần châm biếm, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ghi lại từng câu chuyện cuộc sống ấy qua cách nhìn riêng của ông: nào là những hiểu lầm dở khóc dở cười giữa các cặp vợ chồng, hay những cuộc cãi vã rồi chủ động làm lành…
Cuốn sách giúp độc giả có thêm góc nhìn để suy ngẫm về cuộc sống gia đình, đặc biệt là cuộc sống hôn nhân giữa các cặp vợ chồng, về cách ứng xử trong gia đình để mọi người có thể hiểu và cảm thông cho nhau, từ đó xây dựng một cuộc sống hạnh phúc.
Xem thêm
Sau nhiều ngày lang thang trong thế giới cổ tích của những cánh bướm và đóa hoa, cuối cùng cũng có một ngày mọi thứ như bừng tỉnh trong tôi dưới ánh nắng mùa hè. Có gì đó sai sai với tuyển tập truyện ngắn này chăng? Giống như Thánh Gióng bỗng nhiên lớn vụt một ngày mà chẳng ai biết cậu đã bay biến đi đâu.
Nhiều truyện của Bác Ánh từng thử thách sự kiên nhẫn của tôi đến mức phát ghen, nhưng hầu hết chúng vẫn theo một mô-típ quen thuộc – đánh thức những ký ức rời rạc của tuổi thơ đã ngủ vùi trong tâm trí tôi. Càng lớn, tôi càng thích truyện của Nguyễn Nhật Ánh. Nhưng tuyển tập này thì hoàn toàn sai hướng, lạc đề. Tôi lại một lần nữa hoảng hồn, xa rời cái "Trường học làm người" mà tôi từng gặp. "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" cũng không còn, để rồi tôi phải "Ngồi khóc trên cây", mở to đôi "Mắt biếc" ngắm "Lá nằm trong lá", hoặc cúi xuống nhìn "Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ" trên hiên của một "Phòng trọ ba người", để mặc những giấc mơ bay đi đâu đó. Nhưng trước mắt tôi lúc này không còn là "Con quỷ nhỏ" của ngày xưa, mà là một Nguyễn Nhật Ánh già dặn mà tôi chưa từng gặp. Từ bao giờ ông đã có vợ con? Có lẽ ông muốn trở thành trẻ con một lần nữa, thích mơ mộng trong "Cửa sổ mùa đông".