Hơi lạnh phà ra từ khắp cuốn sách kinh dị này…
Phà ra từ hầm ngầm, nơi các nạn nhân bị chặt thành từng mảnh nhỏ để trôi vừa qua lưới chắn cống xối,
Phà ra từ bộ ảnh chụp lần lượt từng bước phân hủy xác một cô gái: đổi màu, ứa nước, rữa nát đến khô quắt dòi bọ chán nản bỏ đi,
Phà ra từ người đàn ông tỉnh dậy với máu me đầm đìa và lê lết chấm phẩy chạy mãi mà không hề hay biết chân mình đã gãy…
Cũng như phà ra từ không thiếu một câu chuyện nào bởi sự miêu tả tỉ mỉ và gần như bàng quan của tác giả trước những cảnh chết khác nhau của con người.
Dù thế, bằng cách dõi theo những góc khuất trong tâm lý thủ phạm, bằng cách khai thác những tình huống gặp nạn gần gũi với đời sống, bằng cách gia giảm tương đương giữa phạm tội và luận tội, ZOO đã kín đáo thả theo sau luồng hơi lạnh ấy một chút nhân tính, một chút nhân quả, một chút nhân văn.
Bởi vậy cuốn sách này, tuy lạnh giá…
Nhưng rất ít lạnh lùng.
Xem thêm
Lúc bắt đầu đọc cuốn sách tôi đã có thể khen ngợi ông ấy nhưng tôi phải làm điều không thể tưởng tượng được và buông lời chỉ trích. Trong khi hầu như mọi câu chuyện trong cuốn sách này đều được viết ngang bằng với chất lượng tuyệt vời mà một tác giả như Otsuichi mong đợi, thì những nút thắt tiếp theo ở phần cuối của những câu chuyện kinh dị lại không như vậy. Tôi ghét thực tế là những câu chuyện kinh dị thường xuyên phải chịu đựng những cái kết tẻ nhạt khiến tôi mong muốn nhiều hơn nữa. Thực tế, thành thật mà nói, những câu chuyện đó phần lớn giống như thể chúng là gánh nặng đối với phần còn lại của cuốn tiểu thuyết, ngoại trừ phần kết.
Mặt khác, khoa học viễn tưởng, hài đen, ly kỳ và bí ẩn phần lớn đều tuyệt vời, kết hợp mọi thứ làm nên tác phẩm tuyệt vời của tác giả trẻ này cùng với một số thông điệp rất kích thích tư duy.