“Mẹ nói thế giới này có đủ loại người, mỗi người đều có một cách sống khác nhau cơ mà? Mẹ còn nói khác biệt không phải là chuyện xấu. Nhưng tại sao những lời đó luôn luôn là ngoại lệ đối với con?”
Vấp phải khó khăn tài chính ngoài ý muốn, Green phải dọn về sống chung với mẹ. Nhưng cô không về một mình mà còn dẫn theo một bạn gái khác, cũng là người yêu của mình trong suốt bảy năm qua. Ba người - hai thế hệ với tư tưởng và nhân sinh quan khác biệt sâu sắc liệu có thể chung sống yên bình dưới một mái nhà khi những nỗ lực tìm kiếm một mẫu số chung đôi lúc mang lại nhiều tổn thương hơn là hòa giải?
Về nhà với mẹ, được viết bởi ngòi bút trưởng thành đáng ngạc nhiên của tác giả trẻ Hyejin Kim, đã tinh tế chạm tới những khía cạnh mang tính thời đại đồng thời soi tỏ những góc nhìn mới mẻ về gia đình, đặc biệt về mối quan hệ mẹ và con gái.
TRÍCH DẪN:
“Tại sao phải có chồng hay có con mới là lập gia đình? Mẹ, Rain là gia đình của con. Cô ấy không phải bạn bè. Suốt bảy năm qua bọn con đã sống như gia đình. Gia đình là cái gì? Không phải là chỗ dựa tinh thần, là người luôn ở bên cạnh mình sao? Tại sao như thế này thì được coi là gia đình, như thế kia lại không?”
“Mẹ, bọn con không chơi trò gia đình. Không phải như thế.”
“Vậy nó khác trò chơi gia đình ở chỗ nào, mày nói thử xem? Hai đứa mày có thể thành gia đình được hả? Bằng cách nào? Hai đứa có thể đăng ký kết hôn được không? Có thể sinh con được không?”
“Mẹ không nghĩ là những người như mẹ đang ngăn cản không cho bọn con làm chuyện đó sao?”
Xem thêm
Văn học Hàn Quốc cúi xuống cùng người nghèo khổ sống trong những khu ổ chuột với nỗi lo thất nghiệp thường trực.
Bạn đọc có thể thấy từ Điều gì xảy ra, ai biết; Anh đã trở về (Kim Young Ha); Một trăm cái bóng (Hwang Jung-geun) đến Về nhà với mẹ, các tác giả đã đi thẳng vào đô thị hiện đại của Hàn Quốc, phơi bày những tăm tối ẩn giấu trong đó.
Họ viết về những người nghèo khổ để an ủi và cảm thông, dùng ngòi bút để cất lên tiếng nói sâu thẳm của những con người vô danh trong đời. Những con người này không bị phủ nhận trong cuộc sống đang xô đẩy vội vã.
Theo dõi quá trình vật lộn của Green để sống hàng ngày và được theo đuổi tình yêu tự do của mình, độc giả có thể cảm nhận nỗi cô đơn của những người trẻ. Bên cạnh đó, người đọc cũng có cái nhìn cảm thông với người mẹ khi bà quá khắc nghiệt với con cái.
Người mẹ nhận ra hệ quả của áp lực xã hội, sự thay đổi liên tục của đời sống, tiền nhà có thể tăng vọt sau một đêm ngủ dậy, việc có thể mất chỉ sau một ngày nghỉ ốm...
Về nhà với mẹ là tiểu thuyết sâu sắc, được viết bằng giọng văn súc tích, đầy tình biểu cảm, khơi dậy bức tranh sống động về sự sống của con người trong đô thị.
Cuốn sách đầy khắc khoải, nhiều nỗi buồn nhưng cũng nhói lên niềm hy vọng không bao giờ tắt của con người trong cuộc sống.