1 năm trước Đọc lần đầu thấy nặng nề, tâm trằn trọc, vẩn vơ. Sau một thời gian, sau khi đọc những cuốn khác của cụ Cần về Huyền học (Chu Dịch Huyền Giải và Dịch Học Tinh Hoa), quay lại đây thấy cũng không có gì phải quá nặng nề như thế. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là quyển thứ 4 mà mình đọc sách của bác NDC, vẫn xuất sắc như các tác phẩm trước . Từ lúc mở trang đầu tiên đến khi trang cuối cùng khép lại mìmh không khỏi thán phục, bất ngờ trước nội dung mà tác giả đưa ra. NDC phân tích , so sánh giữa văn minh đông và tây phương rất chi tiết, kĩ càng, giúp mình mở mang tầm mắt hơn. Mình rất thích NDC lấy NB làm ví dụ cho sự đổi mới theo Tây Phương. Vừa đưa ra vấn đề , phân tích , so sánh mà còn có cả dẫn chứng cụ thể. Cách lặp chặt chẽ , làm mình không tìm ra được lỗ hỏng . Quyển sách này mình có cảm giác là nó thiên về Đông Phương nhiều hơn, cụ thể là người Đông Phương hướng nội , mình cũng là một người hướng nội nên mình cảm thấy quyển này rất tuyệt vời . Câu nói mình thích nhất trong sách :" cũng như thượng đế đã cho bàn tay ta có năm ngón khác nhau, thì người cũng cho con người nhiều con đường khác nhau để Đi Tìm Chân Lý"" Thành Cát Tư Hãn. Like Share Trả lời
1 năm trước Cách viết gần gũi, dễ hiểu của tác giả về triết học Tây Phương và Đông Phương giúp chúng ta những thế hệ có cái nhìn tổng quan về cái hay của mỗi nền triết học. Cuốn sách tuy mỏng nhưng chất chứa nhiều tư tưởng thâm thúy còn nguyên giá trị đến ngày nay Like Share Trả lời
1 năm trước - Cho nên đối với người Đông phương sự kiện lịch sử ít quan trọng bằng ý nghĩa tượng trưng của nó. - Không vì mình, không vì công riêng của mình. Tất cả vì thành tựu chung của tập thể. Bỏ qua cái tôi cá nhân. - Vì bạo lực là biểu hiện của những tâm hồn nhút nhát bạo động để bù đắp cho cái kém cỏi bên trong mình. - Kẻ đầy đủ bên trong bao giờ cũng nhũn nhặn, khiêm tốn, làm như kẻ không biết gì. Đọc cuốn này xong mới chợt hiểu ra một vài lý do: - Đông phương quan trọng thành tích tập thể, coi trọng việc bỏ cái tôi cá nhân và đưa tập thể lên trên hết -> coi hành động sai trái của một cá nhân là sự xấu mặt của cả tập thể. - Tây phương coi trọng cái tôi cá nhân nên họ sẵn sàng tranh luận để bảo vệ/chứng minh cái tôi của mình -> ngược lại họ cũng sẽ bớt quan tâm lẫn nhau hơn. Cái gì cũng có 2 mặt nên đừng bao giờ so sánh quốc gia mình lạc hậu hơn hay không văn mình bằng. Có lẽ vì cuốn sách này viết quá lâu rồi, Đông phương và Tây phương đã bị ảnh hưởng lẫn nhau quá nhiều nên những miêu tả thực tế của tác giả đã có phần không chính xác nữa. Dù sao cũng mang lại được cho mình những góc nhìn mới. Like Share Trả lời
1 năm trước Nhiều đoạn cụ có vẻ hăng quá: như giáo dục phổ thông.... Nhiều đoạn lại nghe có vẻ (không biết vô tình hay cố ý) khi nói về cộng sản.. Like Share Trả lời
1 năm trước - “Mỗi tấm mề đay đều có bề trái của nó”. Không có sự vật nào tồn tại trên đời mà không hàm chứa cái mâu thuẫn của nó nơi trong - Đông Phương hướng nội, Tây Phương hướng ngoại. Không chỉ xét riêng 2 khối tư tưởng Đông Tây, chỉ nói về Trung Hoa, kẻ thích Phật Lão (hướng nội), người thích Khổng Mặc (hướng ngoại). Trang Tử đã nói “Đồng với ta cho ta là phải, không đồng với ta cho ta là quấy”, vấn đề phải quấy chỉ là vấn đề thuận nghịch với tâm tính của mình mà thôi. Âm dương là 2 chân lý tương đối, thái cực mới là chân lý tuyệt đối. Cũng như đối nội đối ngoại cũng là tương đối mà thôi Like Share Trả lời
1 năm trước Sách của cụ Duy Cần thì không cần bàn nhiều nữa, hardcore cực kỳ và lý luận chặt chẽ. Nhưng có thể vì sách được viết khá lâu rồi từ những năm thế kỷ trước nên là đôi khi có nhiều điều trong sách không còn đúng với thực tế ngày nay khi nói về phương Tây. Nhưng kỳ thực, sách này đã cho mình thấy được nhiều góc nhìn thú vị, để thấy bản thân mình đang phát triển đúng hướng không bị Tây Phương hoá ( một cách tiêu cực). Siêu rcm mọi người đọc qua, sách mỏng chỉ cần đọc 2 hôm đi chơi là hết veo. Mà cũng hay nữa. Like Share Trả lời
1 năm trước Đây là một cuốn sách nhỏ gọn nhưng hàm chứa một nội dung đã gây nhiều tranh cãi. Thoạt nhìn, mình thực sự đã hoài nghi vì chỉ với 168 trang liệu có đủ làm rõ vấn đề gì. Nhưng cuốn sách đã cho mình rất nhiều gợi ý, sắp xếp lại bao nhiêu điều còn ngổn ngang trong mình. Từ những vấn đề nghe rất to tát, nội dung gợi mở suy nghĩ về mâu thuẫn con người. Thu Giang Nguyễn Duy Cẩn là tác giả mình đọc nhiều nhất. Không phải bởi kho kiến thức uy bác mà chính ý nghĩa mỗi triết lý đưa ra từ thế kỷ trước đến nay chưa hề mai một. Like Share Trả lời
1 năm trước Tác giả đã vạch ra nhiều vấn đề mà phương Tây đang phải đối diện, đặc biệt là khủng hoảng về niềm tin. Phương Đông cũng đang gặp nhiều vấn đề khi chạy theo văn minh phương Tây khiến đến sự mất cân bằng. Điều đó đúng nhưng có vẻ chưa đủ. Văn minh phương Đông thuần túy hay văn minh phương Tây thời Trung cổ mà tác giả muốn người phương Tây quay lại, nó cũng tồn tại nhiều vấn đề chứ không toàn thiện toàn mĩ. Cả hai nền văn minh Đông Tây cần bổ trợ cho nhau và cùng phát triển thì tốt hơn là phục cổ, vì có muốn phục cổ cũng khó mà đạt được như xưa khi mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi. Like Share Trả lời
1 năm trước Thêm 1 cuốn của cụ này mà mình thích. Cũng như 1 vài cuốn khác của cụ, mình thích vì giọng văn khá thu hút, còn về nội dung cuốn này thì có những chỗ mình không đồng ý, nhiều cái mình không thấy có gì mới, cơ mà chắc như cụ viết ở đầu, cụ là người đầu tiên viết về chủ đề này. Nghe nói cụ Cần thiên về Lão còn cụ Hiến Lê thiên về Nho, chắc khi nào mình phải kiếm cụ Lê về đọc. Bởi mình tự thấy mình có sự pha trộn đông tây tương đối, phần lớn mình bị ảnh hưởng bởi văn hóa phương Tây, cơ mà đọc lại thì thấy có nhiều gốc gác của mình vẫn bám rễ ở phương Đông. Anyway cuốn này bảo vệ Đông khá rõ, cụ Cần cũng giải thích tại việc đó là việc còn ít người làm, bảo vệ lối sống thiên hướng tinh thần hơn thiên hướng vật chất của phương Tây. Like Share Trả lời