Tập truyện ngắn với 12 câu chuyện là 12 niềm vui, 12 kỉ niệm dễ thương, 12 bài học giản dị mà sâu sắc… Gặp trong tập truyện này những hình ảnh rất dễ thương, những lời thoại rất học trò… Đã bao giờ bạn ghen tị với đứa em út chưa? Trong khi mình phải nấu cơm, quét nhà, giặt quần áo, …..bận tối mắt tối mũi vì việc gì cũng đến tay còn đứa em thì lúc nào cũng sạch sẽ, thơm tho nằm cuộn tròn trong lòng mẹ. Thỉnh thoảng nó cũng ngồi gác chân lên cái kệ tivi để coi bạn lau nhà, lắm khi đi học về vứt cặp và sách vở bừa bãi nhào ngay vào mâm ăn cơm. Phòng ốc thì thôi rồi lượm ơi, không những bẩn thỉu mà còn bốc mùi kinh khủng. Lắm lúc nó cũng nghịch ngợm giật tóc bạn rồi linh ra một góc nào đó…. Có em thật thật thú vi nhưng cũng thật chán ngắt phải không? Hơi một tý là lại cãi nhau, hơi một tí là lại lao vào đánh đấm nhau túi bụi. Câu chuyện hấp dẫn “Út Quyên và tôi” này có thể làm bạn xua tan mỏi mệt sau một tuần học tập căng thẳng đấy!
Xem thêm

Tôi thường đọc truyện dài của bác Ánh nhưng cũng có một vài tập truyện ngắn rất xuất sắc, trong đó “Út Quyên và tôi” là một tập truyện ngắn để lại cho tôi rất nhiều dư vị.

Nếu truyện dài của bác Ánh lồng ghép câu chuyện tình yêu vào trong câu chuyện tình bạn và gia đình thì tập truyện ngắn này lại là những câu chuyện nhỏ về tình anh em, tình bạn, tình cảm gia đình, có cả câu chuyện giữa út Quyên và nhân vật tôi.

Vẫn là cuốn sách viết về tuổi thơ dành cho thiếu nhi nhưng thật sự “Út Quên và tôi” mang lại cho những người lớn như tôi không chỉ cái cảm giác thân thuộc khi nhớ về tuổi thơ mà còn cả cái cảm giác trong sáng mà có lẽ từ lâu đã không để ý khiến nó đi mất lúc nào không hay biết.

Mặc dù không phải là con út nhưng đọc “Út Quyên và tôi” bạn vẫn sẽ tưởng tượng mình là nhân vật chính, có những suy nghĩ và tình cảm giống như cô bé Quyên, thứ tình cảm trong sáng rất đáng yêu.

Trong tập truyện ngắn này, tôi thích nhất là truyện Người anh. Có lẽ vì không có ảnh trai nên đôi lúc cảm thấy rất ghen tỵ với mấy cô bạn có anh trai luôn sẵn sàng bảo vệ, tuy có đôi lúc bắt nạt em nhưng vẫn rất thương em. Đọc truyện này mà thấy dễ thương kinh khủng, vừa nhẹ nhàng, vừa thân quen nhưng cũng đầy ắp tiếng cười gia đình. Đọc từng truyện ngắn mà cứ mong có thể được một lần trở về tuổi thơ để có thể sống cùng cái cảm giác đang dần lớn lên qua từng trang sách trong lồng ngực.

Văn bác Ánh rất tinh tế, mặc dù không mỹ lệ nhưng cái giản đơn, quen thuộc ấy chính là cái ấn tượng sâu sắc mà không ai có thể nhầm lẫn với văn bác Ánh.

Ban đầu, do không đọc kỹ, tôi cứ ngỡ đây sẽ lại tiếp tục là một câu chuyện tình cảm lứa tuổi học trò dễ thương hay trong trẻo nào đó. Nhưng đọc xong, tôi mới nhận ra đây chỉ là một cuốn tạp văn.

Cũng là tình yêu, nhưng đây là tình yêu thương giữa anh chị em trong gia đình. Từ những tình huống dở khóc dở cười quen thuộc ngoài đời thực cho đến những câu chuyện mà ta hay bắt gặp trên ti vi, tất cả đều được Nguyễn Nhật Ánh đưa vào cuốn sách.

Hết nhân vật này đến nhân vật khác được khắc họa trong cuốn sách. Ắt hẳn bạn sẽ thắc mắc về tên tác phẩm phải không? Đó chính là hai nhân vật chính trong mẩu chuyện cuối cùng đấy.

Những mẩu chuyện ấy tuy rằng con con nho nhỏ vậy thôi nhưng ý nghĩa lại không hề nhỏ. Dưới ngòi bút của bác Ánh, nó không đơn giản là những câu chuyện chỉ lướt qua đầu ta rồi biến mất. Nó để lại cho bạn ấn tượng không hề nhỏ.

Tuy không đáp ứng kì vọng của tôi nhưng "Út quyên và tôi" hẳn cũng là một trong những cuốn sách góp phần vào gia tài viết sách của bác Ánh, đồng thời khẳng định tài năng viết của bác.

Một nhà văn giỏi là khi họ đưa câu chuyện của mình muốn truyền tải vào cuốn sách mà người đọc không biết đâu là thực, đâu là hư.; là khi họ bịa ra toàn bộ câu chuyện nhưng ta lại cứ tưởng là thật; ngược lại, khi họ kể sự thật thì ta lại cảm thấy đó không thể là sự thật.

Nguyễn Nhật Ánh, cái tên vốn đã chẳng còn gì xa lạ với những độc giả Việt Nam bất chấp lứa tuổi nào. Trẻ con đọc vì đó là những câu chuyện xoay quanh cuộc sống đơn thuần của mình: đi học, tình yêu trong sáng thuở học trò. Người lớn đọc vì muốn tìm lại chút gì đó để thương, để nhớ, để mong lại một thời áo trắng cắp sách đến trường đã qua của mình. “Út Quyên Và Tôi” là một cuốn sách nhỏ của bác Ánh khá dễ đọc và theo mình là phù hợp với trẻ con trước nhất.

“Út Quyên Và Tôi” là một tập truyện ngắn gồm mười hai câu truyện nhỏ xoay quanh các chủ đề đơn thuần như tình cảm anh em, gia đình, bè bạn. Khi đọc sách, đoạn văn in sau cuốn sách đã khiến mình chú ý: “Nếu chẳng may được sinh ra trên cõi đời này, bạn hãy cầu mong mình là người cuối cùng trong gia đình, sau một lô một lốc những kẻ làm anh làm chị khác. Đừng nôn nóng, cũng đừng vội vàng. Đợi bọn họ xô đẩy và chen lấn nhau chui ra hết, lúc ấy bạn hãy thong thả đặt chân lên mặt đất, ung dung cất tiếng khóc chào đời và hùng hồn tuyên bố :”Ta là con út.” Vâng, đúng thế, mình là con út, tha hồ được hưởng sự chăm sóc từ bố mẹ và anh trai. Và khi đọc cuốn truyện này nhiều khi mình thấy sao nó giống mình quá…

Khắp cuốn sách “Út Quyên Và Tôi” tràn đầy một thứ tình cảm trong sáng, thân thương và cả ấm áp tình gia đình. Có cả những màn trọc ghẹo giữa anh em nhưng dù sao đó cũng là những trò nghịch ngợm của tuổi thơ mà. Một cuốn sách nhỏ, mười hai truyện ngắn, mà chúng ta nên đọc thử…

Khi nhắc đến tác giả Nguyễn Nhật Ánh, chắc cộng đồng mọt sách của chúng mình cũng đã quá quen rồi phải không các cậu? Vì truyện bác viết là một phần nào đó trong tuổi thơ của chúng ta mà. Truyện của bác Ánh, quyển nào mình cũng rất rất là thích luôn, và quyển truyện này cũng không ngoại lệ.

Quyển truyện vỏn vẹn chỉ hơn 100 trang, “Út Quyên và tôi” bao gồm những mẫu chuyện ngắn viết về tình cảm gia đình, trong đó tình cảm giữa anh chị em trong nhà là chủ yếu. Mình là con một trong gia đình, lâu rồi cũng muốn có một người anh, chị hay một đứa em để cùng chơi, cùng chia sẽ với nhau chuyện vui, buồn.

Khi đọc quyển này mình lại càng muốn có một người anh trai, có thể mình sẽ quậy phá, chọc ghẹo anh mình, tuy nhiên nếu có thêm anh hoặc chị gái thì họ cũng sẽ dành cho mình tình yêu thương dù mình có làm sao đi nữa. Vẫn là giọng văn nhẹ nhàng quen thuộc, bác Ánh luôn đặt vào những tác phẩm của mình một điều gì đó rất sâu sắc, rất tình cảm khiến người đọc có nhiều cảm xúc khác nhau.

Dù sao đi chăng nữa thì đây vẫn là một tác phẩm rất đáng đọc. Cảm ơn bác, vì bác đã tạo nên những cảm xúc vui buồn cho chúng cháu. Tuổi thơ của chúng cháu có trở nên tốt đẹp hơn là nhờ bác, nhờ những mẫu chuyện đầy tính nhân văn mà bác viết.

"Út Quyên và tôi" là một cuốn sách mang đậm nét chân thật và gần gũi, không chỉ dành cho những ai đã từng trải qua tuổi thơ mà còn chạm đến trái tim của những người muốn tìm lại những ký ức đáng nhớ. Tập truyện này như một kho tàng chứa đựng nhiều bài học sâu sắc về tình cảm gia đình, tình bạn và những giá trị nhân văn mà chúng ta thường trân trọng trong cuộc sống. Mỗi câu chuyện trong "Út Quyên và tôi" giống như những mảnh ghép của cuộc sống thường nhật, từ những lúc bị mẹ mắng vì nghịch ngợm, đến những cuộc tranh cãi trẻ con hay những lần đùa vui, sẻ chia cùng anh chị em trong nhà. Những tình huống đời thường ấy không chỉ khiến độc giả bật cười mà còn gợi lên cảm giác thân thuộc, đưa họ trở về với những tháng ngày êm đềm của tuổi thơ. Điểm đặc biệt của tác phẩm này không chỉ nằm ở sự mô tả sống động về những khoảnh khắc tuổi thơ mà còn là cách nó khơi dậy tình yêu thương, sự thấu hiểu lẫn nhau trong gia đình và giữa bạn bè. Nguyễn Nhật Ánh đã tài tình biến những câu chuyện nhỏ bé thành những bài học quý giá về tình người, khiến "Út Quyên và tôi" không chỉ là một bức tranh đẹp về tuổi thơ mà còn là tác phẩm đáng nhớ, chạm đến nhiều tầng cảm xúc của độc giả. Đây xứng đáng là một trong những tác phẩm tiêu biểu của văn học Việt Nam, giàu tính nhân văn và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.