"Nghĩ ngợi loay hoay, nhân đọc cuốn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ. Ðọc xong ngẩn ngơ lâu lâu. Văn phong đẹp, trong vắt. Người đọc soi vào đấy, thấy cả những ao ước tuổi thơ mình. Ðúng giọng đúng kiểu trẻ con, không phải giả vờ ngọng nghịu như phần lớn người viết truyện thiếu nhi dễ mắc. Nhưng cũng không tự nhiên chủ nghĩa ú ớ trẻ con mãi. Sau khi đã tạo dựng được một thế giới trẻ con đáng tin cậy, tác giả khéo lồng vào đó chất lãng mạn tuyệt vời khiến những ai từng là trẻ con đều phải bâng khuâng."

                                                                                       _ Nhà văn Hồ Anh Thái_

“Theo bố tôi, cái tên quan trọng lắm. Bởi nó là cái tiếng đẹp đẽ nhất mà người ta sẽ gọi trong suốt cuộc đời một đứa trẻ. Ðứa trẻ này khác với đứa trẻ kia trước tiên là một cái tên. Khi nhớ một cái tên tức là ta nhớ về một con người có cái tên đó. Không gì tuyệt diệu hơn khi mình gọi tên người thân của mình. Mẹ là cái tên chung cho tất cả những ai làm mẹ. Khi ai đó gọi mẹ ơi, tức mình hiểu người phụ nữ đó đã làm và yêu thương những công việc giống mẹ mình. Mẹ cũng là một cái tên đẹp nhất, bao giờ cũng dịu dàng. Một người tên Dũng, mình sẽ nghĩ không phải là con gái. Người tên Loan, sẽ không phải là con trai. Khi mình lớn, cái tên ấy vẫn đi theo. Mình sẽ giữ nó như một kỷ niệm về người bố và người mẹ.”

…..

Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào.

Mỗi lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó:

- Ha ha, bừa cào kìa! Mày cho tao mượn về chải chí đi!

Từ đó tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều.

Chúng còn chỉ vào mặt tôi nói: “Ðó là vì mày không chịu đánh răng. Những người đánh răng, răng mòn đều. Một hôm, bố tôi hỏi:

- Sao dạo này bố không thấy con cười?

Tôi nói:

- Tại sao con phải cười hả bố?

- Ðơn giản thôi. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ. Khuôn mặt đẹp nhất là nụ cười.

 - Nhưng khi con cười sẽ rất xấu xí.

- Tại sao vậy? Bố ngạc nhiên. Ai nói với con?

- Bố thấy nó đẹp. Bố nói nhỏ con nghe nhé! Nụ cười của con đẹp nhất.

- Nhưng làm sao đẹp được khi nó có cái răng khểnh?

- Ái chà! Bố bật cười. Thì ra là vậy. Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Mỗi đứa trẻ có một điều kỳ lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kỳ lạ. Có người có một cái mũi kỳ lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình.

……

Không phải đâu, bố không cưỡng lại được trước món quà. Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó - Bố còn nói thêm - Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng. Một giấc ngủ của tôi cũng chính là một món quà, cả con người tôi đều là món quà cho bố.

…….

Ðó là điều bí mật. Trong mỗi người bạn của con đều có một điều bí mật và một món quà, đúng chưa? Khi biết món quà của ai, ta sẽ yêu người đó mà không yêu những người khác. Khi nhận một món quà không biết ai gởi, con sẽ yêu tất cả những người con quen. Vì biết đâu một trong số họ đã gởi món quà đó. Chúng ta không nên biết người lạ mặt để làm gì cũng là một điều hay...

Tôi đi học và tôi biết, mỗi buổi sáng luôn có một người bạn nào đó tặng tôi một món quà. Bạn có thấy điều đó thú vị không? Bạn hãy tưởng tượng đi. Những người xung quanh chúng ta đều có thể là người lạ mặt. Và tất nhiên, trước khi đi học về, bạn hãy nhớ quên một cái gì đó. Và bạn sẽ thấy, người lạ mặt từ từ xuất hiện thật nhiều, cho đến lúc tất cả chúng ta đều là người lạ mặt.

……..

Tôi vẫn còn nhớ mẹ thường hay nói với tôi, khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không phải có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn. Và đừng bao giờ quay lưng lại với một người như vậy. Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc. Họ cần những bàn tay, những tô cháo, những quả ổi hái để đầu giường. Họ cần mỗi buổi tối ghé lại ngồi với họ trong im lặng. Họ cần chúng ta dẫn họ lên đồi cuốc một mảnh vườn, và thỉnh thoảng hỏi có thích ăn bắp rang không...

Bố tôi vẫn nói, khi một người thương yêu của ta ra đi, cũng giống như chúng ta cắt lìa từng khoảng trời trong trái tim mình. Ðó là một khoảng trời rất rộng mà ta hít thở từng ngày. Ta được nuôi sống.

….

Hàng đêm, tôi vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ vừa” nhìn” ra khu vườn vừa tưởng tượng. Tôi biết mình sẽ không bao giờ quên được, vì tôi vẫn còn nhớ lắm.

Tôi nhớ tất cả những gì đã bay qua bầu trời của tôi.

Tôi nhớ từng bông hoa, từng mùa mưa nắng, từng rẻo đất...

 Bố tôi nói cần phải gieo những hạt mầm vào khu vườn; nhưng tôi cũng biết,mỗi một gương mặt là một hạt mầm gieo vào trí tưởng tượng của tôi. Tôi có nhiều khuôn mặt không ngừng mọc lên, những khuôn mặt buồn vui, những khuôn mặt đẹp nhất.

Nhiều lần tôi đã hỏi bố, tại sao người ta không nhớ một bàn tay ai đó mà phải là khuôn mặt trước tiên. Bố nói bởi vì trên đó có đôi mắt. Chúng ta không thể nhìn ai đó mà không nhìn vào đôi mắt họ. Một đôi mắt sẽ cho ta biết họ yêu mến điều gì, và quan trọng hơn nữa, họ đã hy sinh cho điều gì.

Hằng đêm, tôi vẫn tưởng tượng triền miên khi nhìn những ngôi sao. Người ta nói khi một người mất đi, ngôi sao của người ấy sẽ tắt. Tôi hú vía vì vẫn thấy ngôi sao của bạn tôi trên bầu trời, càng lúc càng rực rỡ chạm dần đến ngôi sao của tôi. Và tôi vẫn không ngừng tưởng tượng đến một lúc nào đó, bầu trời sẽ như một tấm thảm sáng kết liền lại.

Vì đơn giản thôi, trên trái đất này trẻ con vẫn không ngừng được sinh ra và lớn lên. Chúng là những ngôi sao trên tấm thảm kia, điều bí mật mà tôi chẳng thể nào nói hết.

Sài gòn, những ngày cuối năm

 ------------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:

https://www.facebook.com/bookademy.vn

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/2Hxkazt 

 

Xem thêm

Nguyễn Ngọc Thuần là một nhà văn, nhà thơ nổi tiếng với các tác phẩm dành cho thiếu nhi. Sinh năm 1972 tại Bình Thuận, ông được biết đến với khả năng sáng tạo độc đáo, đan xen giữa hiện thực và mộng mơ, tạo nên một thế giới diệu kỳ cho các bạn nhỏ. "Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ" là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của Nguyễn Ngọc Thuần, đã và đang chinh phục trái tim của hàng triệu độc giả. Cuốn sách đưa người đọc phiêu lưu vào hành trình đầy ắp những điều kỳ diệu, nơi những đồ vật vô tri vô giác bỗng cất tiếng nói, những con vật nhỏ bé trở thành bạn bè thân thương, và cả thế giới tưởng chừng như quen thuộc lại ẩn chứa vô vàn điều bí ẩn. Với lối viết nhẹ nhàng, tinh tế, Nguyễn Ngọc Thuần khơi gợi trí tưởng tượng phong phú của các bạn nhỏ, giúp các em khám phá thế giới xung quanh bằng một góc nhìn mới mẻ, đầy màu sắc. Qua những câu chuyện dí dỏm, hài hước, tác giả lồng ghép những bài học ý nghĩa về tình bạn, tình yêu thương và lòng dũng cảm, giúp các em trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động. Nguyễn Ngọc Thuần không chỉ là một nhà văn tài năng mà còn là người bạn đồng hành tuyệt vời của các bạn nhỏ. Với những tác phẩm của mình, ông đã góp phần nuôi dưỡng tâm hồn, bồi đắp trí tuệ cho thế hệ trẻ, mang đến cho các em những giây phút đọc sách đầy thú vị và bổ ích. Ngoài "Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ", Nguyễn Ngọc Thuần còn có nhiều tác phẩm nổi tiếng khác như "Giăng Giăng Tơ Nhện", "Con Mèo Nhảy Múa", "Đảo Của Những Cún Con"... Các tác phẩm của ông đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và được bạn đọc quốc tế yêu thích. Nguyễn Ngọc Thuần xứng đáng là một trong những nhà văn Việt Nam xuất sắc nhất dành cho thiếu nhi. Với những đóng góp to lớn cho nền văn học nước nhà, ông đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá như: Giải thưởng Văn học tuổi hai mươi, Giải thưởng Peter Pan (Thụy Điển), Giải thưởng Bùi Xuân Phái - Bùi Minh Quốc...

"Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" mang đến những bài học đầy bất ngờ dành cho người lớn. Bất ngờ bởi những bài học ấy lại đến từ những đứa trẻ - điều mà ít ai ngờ đến. Chúng ta thường nghĩ rằng trẻ con còn nhỏ nên chưa có nhận thức đầy đủ về mọi thứ. Quan điểm này có phần đúng, vì trẻ con chưa có nhiều trải nghiệm sống như người lớn. Tuy nhiên, trẻ con lại có khả năng cảm nhận tinh tế những điều xung quanh và có cách nhìn nhận mọi thứ rất sáng tạo bởi sự hồn nhiên vốn có. "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" cho ta thấy niềm vui to lớn mà trẻ con mang lại. Đồng thời, qua những câu chuyện nhỏ hàng ngày của nhân vật chính, ta học được cách quan tâm đầy tinh tế của một đứa trẻ. Cuốn sách nhắc nhở ta về việc quan tâm thường xuyên đến những người mình thương yêu và luôn hiện diện khi họ cần.

Nét đẹp tinh nghịch và ấm áp của những đứa trẻ

Từ lâu, người ta vẫn truyền tai nhau câu nói "nhà có trẻ nhỏ như có ổ quạ", bởi sự ồn ào, náo nhiệt mà chúng mang lại. Tuy nhiên, ẩn sau những tiếng cười giòn tan, những trò nghịch ngợm tinh quái ấy là một thế giới đầy màu sắc, mang đến cho cuộc sống bao niềm vui và sự ấm áp. Đọc "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ", ta như lạc bước vào khu vườn rực rỡ của tuổi thơ, nơi những đứa trẻ hồn nhiên, trong sáng với những trò chơi ngộ nghĩnh, những câu chuyện dí dỏm, tô điểm cho cuộc sống thêm muôn màu. Cái náo nhiệt, rộn ràng mà lũ trẻ mang lại là điều không thể thay thế bởi bất kỳ điều gì khác. Như trong câu chuyện về một ngày mưa của Trí Dũng, ta chứng kiến cách mà cậu bé biến ngày mưa ảm đạm trở nên sôi động và đầy ắp tiếng cười. Cậu bé cùng những người bạn của mình hóa thân thành những "nhà thám hiểm", khám phá thế giới bí ẩn ngay trong chính ngôi nhà của mình. Trí Dũng cùng những trò nghịch ngợm, tưởng chừng như "rắc rối", lại mang đến niềm vui và sự ấm áp cho những người xung quanh. Nhưng không chỉ mang đến tiếng cười, trẻ nhỏ còn sở hữu những tâm hồn tinh tế và giàu lòng nhân ái. Trong mẩu chuyện về gia đình chú Hùng hàng xóm, khi họ mất đi đứa con đầu lòng, chính đứa trẻ đã biết cách an ủi, động viên, giúp họ vượt qua nỗi đau. Cái cách mà chúng thể hiện sự quan tâm, yêu thương tuy còn vụng về, nhưng lại ẩn chứa cả một trái tim ấm áp và đầy vị tha. Có lẽ, chính sự hồn nhiên, trong sáng cùng những suy nghĩ giản đơn, mộc mạc như hạt sương mai chính là nét đẹp thu hút nhất của trẻ thơ. Nụ cười giòn tan, ánh mắt lấp lánh niềm vui của chúng như tiếp thêm sức mạnh cho cuộc sống, xua tan đi những mệt mỏi, phiền muộn. Lũ trẻ như những tia nắng rực rỡ, tô điểm cho cuộc sống thêm muôn màu. Nét đẹp tinh nghịch pha lẫn sự ấm áp của chúng chính là món quà vô giá mà cuộc sống ban tặng cho chúng ta.

Vẻ đẹp tiềm ẩn trong những điều không hoàn hảo

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, mỗi người đều sở hữu những nét riêng biệt, độc đáo. Tuy nhiên, không ít người tự ti về những điểm "không hoàn hảo" của bản thân, điều này ảnh hưởng đến sự tự tin và niềm vui trong cuộc sống. Để phá vỡ rào cản này, điều quan trọng là học cách trân trọng những "lỗ hổng" và biến chúng thành điểm nhấn độc đáo của chính mình. Câu chuyện về cậu bé Trí Dũng trong tác phẩm "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" là ví dụ điển hình. Cậu bé từng tự ti về chiếc răng khểnh của mình vì bị bạn bè trêu chọc. Tuy nhiên, lời khuyên của bố đã giúp Trí Dũng nhận ra rằng mỗi người đều sở hữu những điểm "kỳ lạ" riêng, và điều đó làm nên nét đẹp độc đáo của mỗi cá nhân. Nhờ vậy, Trí Dũng đã lấy lại sự tự tin và không còn ngại ngùng về chiếc răng khểnh của mình nữa.Câu chuyện của Trí Dũng cho chúng ta bài học quý giá về giá trị của sự tự tin. Thay vì cố gắng che giấu hay gọt giũa những điểm "không hoàn hảo", hãy học cách trân trọng và biến chúng thành điểm nhấn riêng biệt. Hãy nhớ rằng, mỗi người đều có những "lỗ hổng" và điều đó không có gì là sai trái. Chính những "lỗ hổng" ấy tạo nên sự đa dạng và phong phú cho cuộc sống. Thay vì so sánh bản thân với người khác, hãy tập trung vào những điểm mạnh và phát huy chúng. Hãy tự hào về những gì bạn có, dù là những điều nhỏ bé nhất. Khi bạn yêu thương và trân trọng bản thân, bạn sẽ tự tin tỏa sáng theo cách riêng của mình. Hãy nhớ rằng, vẻ đẹp đích thực không nằm ở sự hoàn hảo, mà nằm ở sự độc đáo và riêng biệt. Hãy yêu lấy những điều "không hoàn hảo" của bản thân, bởi đó chính là những viên ngọc quý tạo nên giá trị của bạn.

Vòng tròn yêu thương

Câu chuyện "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" đã khơi gợi trong tôi niềm xúc động về vòng tròn yêu thương được lan tỏa từ những hành động nhỏ bé. Bắt đầu từ việc một học sinh tên Tí bất ngờ thay đổi thói quen, đến lớp sớm mỗi ngày. Bí mật ẩn sau đó là món quà nho nhỏ - một viên kẹo được đặt trên bàn giáo viên bởi một người lạ mặt. Niềm vui lan tỏa từ viên kẹo đã khơi gợi lòng tò mò và thôi thúc các bạn học sinh khác cùng tham gia vào "vòng tròn yêu thương" này. Dũng - một học sinh trong lớp - quyết định trở thành người tiếp theo, mang đến những món quà nho nhỏ cho các bạn. Hành động tử tế của Dũng như một tia lửa nhỏ, lan tỏa mạnh mẽ, khơi gợi trong mỗi học sinh ý thức về sự sẻ chia và lòng nhân ái. Lớp học dần trở thành một tập thể gắn kết, nơi mỗi người đều sẵn sàng mang đến niềm vui cho nhau. Câu chuyện giản đơn nhưng mang ý nghĩa sâu sắc về sức mạnh của yêu thương. Nó cho thấy rằng chỉ cần một hành động nhỏ bé, xuất phát từ trái tim chân thành, cũng có thể tạo ra sự thay đổi lớn lao, lan tỏa niềm vui và gắn kết cộng đồng. Vòng tròn yêu thương không chỉ giới hạn trong câu chuyện này. Nó hiện hữu trong cuộc sống thường nhật qua những hành động tử tế, sẻ chia. Đó có thể là nụ cười ấm áp, lời động viên chân thành hay sự giúp đỡ thiết thực dành cho người khác. Mỗi hành động tử tế ấy như một viên gạch góp phần xây dựng một xã hội nhân văn, nơi tình yêu thương được lan tỏa và kết nối con người. Hãy cùng nhau lan tỏa vòng tròn yêu thương bằng những hành động nhỏ bé, xuất phát từ trái tim chân thành. Bởi vì yêu thương chính là sức mạnh giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách và hướng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Môi trường sống và những người xung quanh ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ em

Môi trường sống và những người xung quanh đóng vai trò quan trọng trong việc định hình tính cách và sự phát triển của trẻ em. Điều này được thể hiện rõ ràng qua câu chuyện "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhân vật chính Trí Dũng được lớn lên trong một gia đình có bố mẹ luôn quan tâm, dạy dỗ con cái sống tử tế và biết yêu thương người khác. Chính điều này đã ảnh hưởng đến cách Dũng đối xử với mọi người xung quanh, đặc biệt là với đứa bé ăn xin trong làng. Dù ban đầu có mâu thuẫn với đám bạn và vô tình đòi lại món quà mình đã tặng cho đứa bé ăn xin, nhưng sau khi được bố khuyên bảo, Dũng đã nhận ra lỗi lầm của mình và cảm thấy day dứt. Dũng muốn gặp lại đứa bé để xin lỗi, nhưng điều đó không thành hiện thực. Câu chuyện này cho thấy tầm quan trọng của việc giáo dục trẻ em ngay từ khi còn nhỏ. Cha mẹ cần tạo cho con môi trường sống lành mạnh, đồng thời dạy dỗ con biết yêu thương, chia sẻ và biết nhận lỗi khi mắc sai lầm. Ngoài ra, câu chuyện còn cho thấy sự tác động của những người xung quanh đến sự phát triển của trẻ em. Dũng đã học được bài học quý giá về lòng nhân ái từ bố mẹ và những người bạn tốt của mình. Có thể nói, môi trường sống và những người xung quanh là những yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ em. Cha mẹ và nhà trường cần phối hợp để tạo cho trẻ môi trường sống lành mạnh và giáo dục trẻ những phẩm chất tốt đẹp để trẻ trở thành những người có ích cho xã hội.

Trẻ con luôn ẩn chứa một sức mạnh kỳ diệu, mang đến những tia sáng lấp lánh cho cuộc sống vốn dĩ bận rộn và hối hả. Thông qua những câu chuyện đời thường xoay quanh cậu bé Trí Dũng, ta bỗng nhận ra nhiều điều tưởng chừng như đã lãng quên. Cuốn sách như một lăng kính diệu kỳ, giúp ta nhìn nhận cuộc sống với một góc nhìn tích cực và tràn đầy hy vọng hơn. Hành trình khám phá thế giới của Trí Dũng cho ta thấy rằng cuộc sống ẩn chứa vô vàn điều đẹp đẽ, chỉ cần ta mở lòng và trân trọng những điều bình dị. Từ những trò chơi đơn giản, những câu chuyện ngộ nghĩnh, đến những hành động tử tế nhỏ bé, tất cả đều vẽ nên bức tranh cuộc sống đầy màu sắc và ý nghĩa. Cuốn sách còn là lời khẳng định về sức mạnh của sự tử tế. Sự tử tế không chỉ xuất phát từ lời dạy dỗ, mà còn được nuôi dưỡng bởi môi trường sống và những người xung quanh. Cách Trí Dũng đối xử với mọi người, với thế giới xung quanh là bài học quý giá cho mỗi chúng ta về cách lan tỏa lòng tốt và sự yêu thương. Nếu bạn đang cảm thấy mệt mỏi với những lo toan, muộn phiền của cuộc sống, hãy tìm đến "khu vườn" nhỏ xinh mang tên "Trí Dũng". Biết đâu, sau khi lật giở trang sách cuối cùng, bạn sẽ tìm lại được nguồn sáng hy vọng và niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống.


1 điểm

Thực ra sách văn học thiếu nhi Việt Nam, đặc biệt là văn học hiện đại, không thiếu và cũng không hề dở, điển hình như Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, cuốn sách gợi đến những Totto-chan và Vichia Maleev mà vẫn rất Việt Nam, đã được dịch ra tiếng Anh và nhận nhiều giải thưởng. Không biết tên tác giả Nguyễn Ngọc Thuần có vận vào tinh hoa của cuốn sách này hay không mà văn phong rất thuần khiết, trong trẻo. Những câu chuyện nhẹ nhàng, những lời tâm sự thủ thỉ chân thành từ cái tên, giọng nói, tuy giản dị nhưng đầy chất thơ, có lẽ những bâng quơ ấy đã phải được chắt lọc kỹ lưỡng lắm, cũng có thể cứ thế mà viết mà vẫn dịu dàng trong lành như thể không hề dụng tâm. Cái kết của sách - một trong những chương kết để lại nhiều ấn tượng trong số các quyển sách thiếu nhi - có lẽ cũng là cái kết của một tuổi thơ hồn nhiên vô lo. Có những điều xảy ra quá lớn lao mà những đứa trẻ dù không hiểu hết được những sự kiện trước mắt chúng, nhưng chắc chắn gây biến động và để lại nhiều suy nghĩ trưởng thành hơn. Ấn bản này bìa mềm, tuy sách có màng bọc nhưng giấy in là giấy xốp dễ ẩm ố hư hỏng, mong những lần tái bản sau dùng giấy tốt hơn.