Mẹ, trong tim mẹ chứa gì mà kiên cường đến thế? Con luôn trách mẹ hời hợt. Con nghĩ mẹ chẳng hiểu gì về con. Rồi con muốn mẹ đừng ham rẻ tiếc vài đồng....
Cho đến khi con trở thành một người mẹ. Con cũng có khác gì đâu. Con nhận ra rằng mẹ muốn hiểu, muốn quan tâm lắm chứ. Nhưng nên hiểu thế nào khi con cái không bày tỏ và chỉ toàn trách móc. Mẹ chắt chiu, khắc khổ vì trong tim mẹ lúc nào cũng day dứt một điều: Bớt khổ. Muốn cho con cái cuộc sống tốt hơn, còn mình thế nào cũng được.
Đứa con tội nghiệp, hãy tha thứ cho kẻ làm mẹ này.
Con ơi con à, hỡi đứa con đáng thương của mẹ.
Chỉ vì mẹ, tất cả là tại mẹ.
Con ơi con à, hỡi đứa con tội nghiệp của mẹ.
Mẹ phải chắp đủ mười ngón tay quỳ lạy ông trời,
Hay phải lấy máu chảy trong tim viết ra vạn lý trường thư,
Mà quỳ lạy để làm gì, khóc than để làm gì nữa.
Con ơi con à.
Hỡi đứa con đáng thương của mẹ.
Hỡi đứa con đáng thương của mẹ.
Thấy hoa cúc nở bị gió quật ngã cả cành cũng đừng than khóc.
Con có nhìn thấy nơi cành hoa đổ bị giẫm nát suốt mùa đông.
Mầm xanh đang nhú lên khi mưa xuân đổ xuống.
Con có nhìn thấy hạt giống nhỏ bé bị vùi lấp dưới lớp đá sỏi
Đang cố vươn mình xuyên qua những tầng ngăn.
Khi còn có rễ thì không cần phải khóc.
Khi còn sự sống thì không cần phải khóc.
Khi mặt trời lên và ngày mới bắt đầu, hãy lau khô nước mắt
Hãy ngắm nhìn những bụi hoa trước sân nhà.
Hãy ngắm nhìn những cánh hoa sáng bừng trong nắng.
Con ơi con à, hãy lau khô nước mắt.
Hãy mỉm cười bằng đôi mắt sáng long lanh.
Hãy vung vẩy hai bàn tay đáng yêu nhỏ bé.
Hãy bập bẹ những thanh âm đầu đời.
Hỡi đứa con xinh đẹp của mẹ.
Mẹ sẽ thổi sáo cho con nghe.
Con ngoan của mẹ đừng khóc nữa.
Con còn khóc sao Mau sẽ trốn mất thôi.
Gửi mẹ những biết ơn vô bờ về tình yêu, sự hiến dâng âm thầm cho đứa con bất hiếu này.
Cha mẹ nuôi lớn mười đứa con.
Nhưng con không nuôi nổi cho một mình cha mẹ.
Cha mẹ nuôi con
Với niềm hạnh phúc bé nhỏ từng ngày.
Những ngày xưa nhớ mãi.
Đóa hoa cúc nở rồi tàn,
Sao vẫn không thể quên giây phút cầm tay mẹ.
Dù có gọi, gọi mãi, mẹ của con vẫn chẳng thể trả lời.
Người mẹ cả đời chỉ làm việc tưởng như rách toạc đôi bàn tay.
Xin mẹ hãy đến trong những giấc mơ, đến cùng ánh sáng nơi xa đó.
Con hối hận, con luyến tiếc khi luôn đòi hỏi vô lý. Con nào biết sau ước vọng của con, mẹ đã không thể cười vui vẻ. Con chỉ mải chạy theo giấc mơ mà quên mất, mẹ vì con mà quên đi nguyện ước của mình.
…
Đường về nhà mẹ hôm đó sao mà xa đến thế… Cả mẹ và tôi đều im lặng bước đi, không ai nói tiếng nào. Đang đi trên con đường dài đầy tuyết rơi ấy, mẹ bỗng tháo chiếc khăn quàng cổ của mình ra, khoác lên cho tôi và nói.
“Sẽ không chế được đâu! Hãy vững tâm và bình tĩnh lại đi. Con sẽ không sao đâu. Đã lăn xuống tận đáy rồi thì còn gì để mà mất nữa.”
Khi đó, lời mẹ nói chẳng thể lọt vào tai tôi một tiếng nào.
Tôi chia tay mẹ ở ngã rẽ, đi được vài bước quay lại nhìn thì thấy mẹ vẫn đang đứng yên ở chỗ cũ dưới tuyết rơi.
Mẹ nhìn tôi và vẫy tay ý bảo mau đi đi.
Tôi tiếp tục bước đi rồi quay lại nhìn, lại bước đi rồi quay lại nhìn, lần nào cũng thấy mẹ đúng đó vẫy tay, người dính đầy tuyết. Không biết khi ấy lòng mẹ đau đớn chừng nào. Phải đi về tay không và nghĩ đến đứa con gái đang bị người ta đòi nợ, chắc trái tim mẹ đẫm máu và nước mắt!
Sau ngày hôm đó, hễ gặp chuyện gì đau đớn và mệt mỏi đến mức tưởng muốn chết đi, tôi lại nhớ đến câu mẹ nói khi tiễn tôi về giữa trời tuyết.
“Được rồi, cứ thử thôi, sẽ không chết được đâu!”
Mỗi khi như vậy, tôi lại nắm chặt hai bàn tay tự động viên mình, rồi tựa
như được tiếp thêm dũng khí, tôi đã vượt qua tất cả mọi chuyện.
Khi con vui, không có mẹ. Khi con hạnh phúc, cũng không có mẹ.
Nhưng, khi con buồn, mẹ là điểm tựa. Khi con khốn khó, mẹ lại dang tay chở che. Vậy lúc mẹ yếu mềm, con đang nơi đâu.
Chúng tôi chỉ mong sao từ bây giờ mẹ sẽ sống vì mẹ. Nhưng cả đời chưa bao giờ mẹ chỉ sống cho mình, nên mẹ bảo rằng có tưởng tượng, mẹ cũng không thể tưởng tượng ra mình sẽ sống cuộc sống ấy thế nào. Vì việc này mà tôi đã gắt gỏng với mẹ nhiều lần và lần nào cũng cảm thấy hối hận. Nhưng rồi cũng lại vì chuyện đấy mà tôi nổi nóng. Như một vòng luẩn quẩn.
Con chưa từng biểu đạt cảm xúc với mẹ, nên cũng không tránh khỏi những lúc vụng về, nóng nảy. Mẹ thì luôn lắng nghe. Vì mẹ biết, đứa con của mẹ giờ đây đang dành cho thân già này sự quan tâm. Nhưng con nào biết, mẹ không muốn ích kỷ sống một mình.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ.
Đi hết cuộc đời mẹ vẫn theo con.
Nhìn các con sống đầy đủ, không phải ghen tỵ ai khiến người làm mẹ này cũng thấy vui. Nhưng trong nhà càng đầy đủ vật chất thì các thành viên lại càng phải trò chuyện với nhau nhiều hơn. Đừng lấy cớ bận rộn mà giải quyết mọi thứ chỉ bằng tiền. Phải cùng quây quần lại, mở lòng ra và chia sẻ những khoảng thời gian trò chuyện thân tình.
Khi nghe người khác nói, hãy lắng nghe bằng cả hai tai. Đừng nghe bằng tai này rồi cho ra tai kia. Phải tôn trọng và lắng nghe những gì người khác nói. Như thế mới có thể yêu quý họ thật lòng được.
….
Đừng lúc nào cũng cho rằng mình đúng còn người khác thì sai.
Cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được vội vàng hấp tấp. Phải biết chịu đựng chờ đợi. Bình tĩnh bước từng bước một, bám thật chắc thì mới có thể trèo cao.
Thư viết cho các con.
Con hối tiếc vì không chịu lắng nghe trực tiếp. Phải để mẹ dùng cách này để nói lên nỗi lòng. Bạn còn trẻ, mẹ thì không. Đừng để đến lúc mất mới thấy hối tiếc. Quá khứ cho qua nhưng hiện tại thì phải thay đổi. Hãy yêu mẹ khi còn có thể.
Cuộc đời như giọt sương trên nhánh cỏ,
Như đống lá vàng rụng ngoài sân.
Con cái có nhiều đi chăng nữa
Trưởng thành rồi cũng sẽ tung cánh bay đi
Để lại chiếc tổ trống không.
Đứng giữa đồng hiu quạnh không người chào đón
Như đóa cúc đại nở đơn độc,
Như đám dậy lay khẽ trong gió thu nơi bờ sông.
…
Đời người giống như bốn mùa.
Xuân thì trong lòng phơi phơi.
Còn vào đông lại cố phải mạnh mẽ để vượt qua cái lạnh.
- Trích Nhật ký của cụ bà Hong Young - nyeo.
Muncilpe - Bookademy
-----
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.