Pharaoh ôn tồn nói:
- Con người cần phải có kiến thức về vũ trụ cũng như về môi trường
thiên nhiên mà họ sinh sống. Chỉ khi nào biết quan sát vũ trụ bao la hùng vĩ,
con người mới thấy họ nhỏ bé như con sâu, con kiến. Chỉ khi nào biết quan sát
đại dương sâu thẳm, con người mới thấy họ chỉ là những bèo bọt nổi trôi.
Chỉ khi nào biết quan sát sa mạc mênh mông, con người mới thấy họ chỉ là những
cát bụi bé bỏng. Nhờ biết quan sát mà con người ý thức được sự tương quan giữa
vũ trụ và con người, rồi biết được những định luật cao cả vận hành vạn vật. Từ
đó, họ biết khiêm tốn hơn và không còn đòi làm những chuyện vá trời lấp biển
nữa. Theo ta, người nào biết được vũ trụ sẽ hiểu được mình và kẻ nào hiểu được
mình sẽ biết được vũ trụ.
- Tại sao lại thế?
- Vì vũ trụ là môi trường hoạt động của
mọi sinh vật, từ côn trùng đến thảo mộc, từ cầm thú đến con người và biết bao
sinh vật mà kiến thức của chúng ta chưa biết đến. Vũ trụ không phải là một cái
gì trống rỗng mà mọi sự xảy ra một cách ngẫu nhiên. Trong vũ trụ có một sự sắp
đặt khéo léo mà ở đó tất cả đều phản ánh một sự thật rằng có một định luật cao
cả chi phối mọi sự. Do đó, một người hiểu biết cần phải có kiến thức về vũ trụ.
- Nhưng... đó là kiến thức chuyên môn
của các nhà chiêm tinh và dễ gì họ chịu truyền dạy cho người khác.
Pharaoh khẽ vỗ tay. Một ông già từ
trong góc phòng bước ra.
Pharaoh chỉ vào tôi, nói:
- Này quan Thiên Giám, ta muốn ông đặc
biệt chỉ dạy thêm cho Sinuhe kiến thức về khoa chiêm tinh. Ông hãy chỉ dẫn cho
y tất cả những gì mà ông đã truyền dạy cho ta.
Ông lão vội cúi đầu
- Xin tuân lệnh Pharaoh. Lúc nào y sĩ
muốn học thì hãy đến đây, tôi sẵn sàng hướng dẫn.
Pharaoh Amenophis chỉ tay lên bầu trời:
- Này Sinuhe, chiêm tinh là một ngành
khoa học về vũ trụ mà người Ai Cập chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức để
nghiên cứu. Theo khoa này thì có một ảnh hưởng hỗ tương giữa các tinh tú, Trái
Đất và các sinh vật sống trong đó. Nếu nhìn lên không trung, ngươi sẽ cho rằng
đó là một khoảng trống bao la, nhưng thật ra có một khí lực bàng bạc bao trùm
khắp vũ trụ. Cái khí lực này hết sức vi tế mà chỉ rất ít người biết. Nó có khả
năng thu nhận, phổ biến và truyền đạt tất cả những ấn tượng của mọi động lực
trong tự nhiên. Cái ảnh hưởng hỗ tương đó là những từ lực, vì tinh tú đều là
những khối nam châm có sức hút và ảnh hưởng lẫn nhau. Chính Trái Đất chúng ta
đang sống cũng là một khối nam châm rất lớn có sức hút mạnh mẽ, và dĩ nhiên
cũng bị chi phối bởi những từ lực phát sinh từ Mặt Trời hay các vì tính tú
khác. Chính vì ảnh hưởng của những từ lực này mà mọi sự vật trong thiên nhiên
luôn luôn biến đổi, lên xuống, trồi sụt theo các chu kỳ. Người nghiên cứu về vũ
trụ phải biết rõ định luật về chu kì. Đối với đa số mọi người thì chu kì chỉ là
những sự thay đổi về thời tiết hay mực nước thủy triều lên xuống, nhưng với
người hiểu biết thì nó là những sự sắp đặt huyền bí và màu nhiệm vô cùng. Thật
ra, mọi sinh vật đều có khả năng trải nghiệm được sự vận chuyển của luồng từ
lực này vì sự rung động của nó ảnh hưởng lên thể chất của mọi sinh vật.
- Nó ảnh hưởng như thế nào?
Pharaoh nhìn tôi mỉm cười:
- Chắc hẳn người đã biết ảnh hưởng lên xuống của thủy triều tùy
thuộc vào sự di chuyển của mặt trăng. Mặt trăng cũng ảnh hưởng đến kinh nguyệt
của phụ nữ. Là y sĩ, người biết rõ về những chứng bệnh điên loạn thần kinh chỉ
phát ra vào những ngày trăng tròn. Nếu sự di truyền của mặt trăng có thể gây ra
những ảnh hưởng cụ thể như thế thì hẳn không phải là điều vô lý khi cho rằng sự
tác động của các tinh tú khác trong không gian cũng có thể gây ra những ảnh
hưởng mạnh mẽ đối với sự sống của mọi loài trên trái đất. Người phải biết rằng
trong vũ trụ có những nguồn từ điện rất mạnh, luôn luôn thu hút, ảnh hưởng lẫn
nhau theo sự di truyền của các tinh tú. Tất cả các tinh tú đều chứa đựng những
luồng từ điện rất mạnh vì chúng di chuyển trong đường từ khí của vũ trụ. Do đó,
tùy theo sự rung động của cơ thể các sinh vật cảm ứng với luồng từ điện nào mà
chúng chịu ảnh hưởng bởi các tinh tú ấy. Là y sĩ đi hái thuốc, hẳn người biết
rằng có những loại cây cỏ chịu sức hút của mặt trời và một số loại khác chịu sự
thu hút của mặt trăng. Đa số hoa nở khi có ánh sáng mặt trời nhưng vẫn có một
số loài chỉ nở về đêm, một số cây cỏ chỉ tiết ra dược chất vào giờ khắc nhất
định khi các tinh tú nằm ở một vị trí nào đó và người y sĩ đi hái thuốc phải
biết rõ điều này.
Pharaoh thản nhiên nói tiếp:
- Có những loại cây cỏ hợp tính chất nhau và có những cây cỏ xung
khắc nhau vì chúng rung động theo các luồng từ lực khác nhau. Một cây nho không
bao giờ mọc gần cây cải vì tính chất xung khắc nhưng cây nho lại thích leo bám
vào cây olive vì chúng hợp nhau. Dĩ nhiên, cây cỏ đã như thế thì loài
người chắc chắn phải có những rung động mạnh hơn. Phần lớn những xúc cảm của
con người chịu ảnh hưởng bởi những biến đổi của trạng thái từ điện trong tự
nhiên. Sự nóng giận, ghen tức, tình thương, hay thù hận đều là những biến chứng
của trạng thái rung động từ khí trong cơ thể con người. Tình thương là một
trạng thái rung động rất phức tạp, nó được biểu hiện ra muôn ngàn khía cạnh
khác nhau. Tình yêu cao thượng như tình mẹ con, tình yêu nghệ thuật, tình bằng
hữu, đều là sự biểu lộ từ điện của sự giao cảm giữa những tâm hồn có sự rung
động đồng nhịp hay đồng thanh, đồng khí với nhau. Từ lực của tình thương thuần
túy này là căn bản của sự sáng tạo. Do đó, một người chưa biết yêu hay không
thể yêu chẳng thể sáng tạo được. Cũng như thế, một kẻ để cho tâm hồn trở nên
khô khan, chai đá, dửng dưng không còn xúc cảm thì khả năng sáng tạo của y cũng
sẽ kiệt quệ, thui chột đi…
______________
Tiểu thuyết “Dấu chân trên cát” của GS. John Vũ (Nguyên Phong) mang độc giả về với Ai Cập cổ đại, qua câu chuyện của Sinuhe, một y sĩ với biệt danh “Y sĩ cô độc” sống vào thế kỷ thứ XIV trước Công Nguyên. Trong tác phẩm này, Sinuhe không chỉ là một nhân vật của Ai Cập mà còn là người sáng lập một trường học ở Hy Lạp, nơi từng dạy dỗ những học trò vĩ đại như Plato, Aristotle, và Socrates.
Sinh ra trong một gia đình y sĩ, với người cha là Seen Moot, một lương y nổi tiếng vì sự nhân từ của mình, và người mẹ đến từ gia đình giàu có nhưng không ham mê cuộc sống xa hoa, Sinuhe đã được nuôi dưỡng trong một môi trường đầy tình yêu thương và học hỏi. Anh được giáo dục tại trường y khoa Abydos, nơi anh tiếp thu kiến thức về Khoa học của Sự sống và bí ẩn của sự chết qua Khoa học của Sự chết.
Qua sự giảng dạy của đạo trưởng Akhanuxem, Sinuhe khám phá ra rằng nguyên nhân của nhiều bệnh tật quái ác không chỉ nằm trong phạm vi khoa học mà còn liên quan đến những kiếp sống trước. Điều này thúc đẩy anh tìm hiểu sâu hơn về các vấn đề tâm linh và nhân quả qua các kiếp sống.
Sau khi tốt nghiệp, Sinuhe trở về phục vụ cho cộng đồng của mình nhưng cuộc sống không như anh mong đợi. Anh phải đối mặt với nhiều biến cố, từ những xung đột chính trị đến những cám dỗ về quyền lực và tiền bạc. Tuy nhiên, sau các hiểu lầm được giải tỏa, Sinuhe đã quay về với con người tốt bụng và nhân hậu của mình, hết lòng vì đất nước.
Cuốn sách còn khắc họa cảnh triều đình Ai Cập rối ren, nơi Sinuhe vô tình bị kéo vào các cuộc đấu đá quyền lực. Để bảo vệ Sinuhe, Hoàng đế Amenophis đã buộc anh phải lưu đày. Cuốn sách kết thúc mở với Sinuhe được bạn bè đưa đến Hy Lạp, mở ra một chương mới trong cuộc đời anh.
“Dấu chân trên cát” không chỉ là một câu chuyện hấp dẫn về cuộc đời phi thường của một nhân vật lịch sử mà còn là một cuộc hành trình sâu sắc vào văn hóa, tâm linh và triết lý sống. Cuốn sách này là một nguồn cảm hứng dồi dào cho những ai đam mê khám phá ý nghĩa cuộc đời và những bài học từ quá khứ, qua đó mở rộng hiểu biết về cách chúng ta nhìn nhận và tương tác với thế giới xung quanh.
Dù cuộc đời Sinuhe có thể dễ dàng bị lãng quên như “dấu chân trên cát”, nhưng ảnh hưởng và giá trị tư tưởng mà anh để lại vẫn còn đọng lại theo thời gian.