Dù sóng to gió lớn nổi lên, đường đời gập ghềnh trắc trở,
các cô gái chỉ cần khéo léo một chút đối đáp thỏa đáng, tiến được lùi được là xong.
Đi làm nhiều năm khó tránh khỏi đi tiếp khách. Nhìn những ánh mắt như có như không, nghe những lời mập mờ úp mở, gặp vài kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt. Xưa nay, tôi không cho rằng, hễ bắt bạn đi tiếp khách thì là hạng công ty rác rưởi, sếp khốn nạn.
Một công ty nếu không có chiến lược, mục tiêu và phương hướng, chỉ dựa vào bè lũ ruồi nhặng, ton hót a dua kiếm hợp đồng, tuyển một loạt gái đẹp để tiếp khách, xã giao theo lối mờ ám, thì chắc chắn bạn nên bỏ đi cho nhanh.
Một công ty đi theo con đường phát triển đàng hoàng, có nền tảng nề nếp nghiêm cẩn, thỉnh thoảng để củng cố quan hệ với khách hàng phải mời cơm uống rượu, giao thiệp xã giao, cũng là chuyện bình thường. Đến dì họ tám đời, cô họ bảy đời còn phải có qua có lại, huống hồ buôn bán làm ăn?
Bàn rượu vốn là một thế giới “minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”.
Lão già cô đơn vừa nâng chén vừa liếc nhìn mấy cô em trẻ trung.
Gã trai cợt nhả chỉ nhăm nhe chuốc bạn thêm mấy chén, thừa cơ ôm eo bạn.
Tôi từng thấy một cô nàng yếu đuối, đi mời rượu khách bị bắt cạn một chén, bèn nằm vật ra bàn khóc lóc, khiến cả bàn xì xào khó xử.
Cũng từng thấy một em gái cứng cỏi, chỉ một câu đùa tục tĩu liền hất tay đi thẳng, hợp đồng mất nửa năm vật vã mới đàm phán được đành dâng cho người khác.
Thực ra tôi rất muốn nói với những cô gái trẻ ấy rằng, đừng nghiêm túc, nghiêm túc là mắc bẫy. Cũng đừng quan trọng hóa, quan trọng hóa là thua.
Việc vẫn phải làm, quan hệ vẫn phải nể nang, công việc vẫn phải qua lại, tình cảm vẫn phải giữ. Chúng ta sống trong tấm lưới khổng lồ, ai ai cũng nhờ vả và bị nhờ vả. Trừ phi cực kỳ giỏi giang, thực lực cực cao bạn mới có thể thoải mái phóng túng, hễ thấy ai ngứa mắt là lật bàn, nghe câu nào trái tai là cau mặt.
Phần lớn người bình thường gia cảnh tầm tầm như chúng ta, đều phải cầm CV vượt qua mọi trở ngại mới được nhận vào, trăm cay nghìn đắng tích lũy kinh nghiệm trong nghề, cần cù thận trọng làm việc để đạt thành tích, thế nên trước những buổi ngoại giao vì yêu cầu công việc, nếu không đi quá giới hạn, tôi sẽ chẳng vì một câu cợt nhả lộ liễu mà tạt rượu người ta, cũng không vì chạm chân dưới gầm bàn mà chửi người ta là đê tiện.
Tôi không nghĩ đó là nhìn nhục, chỉ thấy chẳng bõ. Biết mình muốn gì, giữ vững lập trường và ranh giới của bản thân, đâu cần vì một điều tầm thường mà bỏ cả.
Quy tắc của người trưởng thành là không nói hết lời, không làm cạn tàu ráo máng.
Chính tôi cũng từ một kẻ nhút nhát lúng túng không biết ứng phó dần trở thành một người lanh lẹ, đưa qua đẩy lại khéo léo.
Dù sóng to gió lớn nổi lên, đường đời gập ghềnh trắc trở, các cô gái chỉ cần khéo léo một chút, đối đáp thỏa đáng, tiến được lui được là xong.
Một, cô nàng yếu đuối gặp phải lõ cáo già; Vờ hồ đồ là xong
Những kẻ cáo già trên bàn tiệc rất thích trêu chọc các cô gái non nớt thiếu từng trải. Càng dè dặt, thấp thỏm coi trọng thì càng dễ mắc bẫy của họ. Nếu là một là một cô gái hiền lành dịu dàng, nghe chuyện thô tục liền đỏ mặt, tự biết không đối phó được thì không đối đáp chính là thượng sách. Em cứ việc giả ngốc, hắn sẽ bó tay. Bất kể hắn nỏi gì, cũng vờ như không hiểu, xem hắn làm được gì.
Hai, ngọt ngào ngu ngơ trị kẻ thích khoe mẽ: Nếu em an lành, thế là được rồi?
Không thể nói thẳng mặt thì vờ ngốc nghếch, cười cười rồi vòng lại đánh trả, nhìn đối phương ngậm bồ hòn làm ngọt. Tìm cách tấn công thông minh.
Ba, gái đanh đá đấu với đồ đểu cáng: Đạo cao một thước, ma cao một trượng
Nếu bạn cũng như tôi, mặt dày mặt dạn, nói năng sắc sảo, ý chí mạnh mẽ, thì hoàn toàn có thể chiến đấu thẳng thừng, mắng mỏ cho bõ. Đàn ông chọc ghẹo là để thăm dò, kể chuyện bậy để các cô xấu hổ, vậy đòn hay nhất là bạn đáp trả lại hắn bằng một đòn cao hơn. Đây là sự lăng mạ trắng trợn bản chất lưu manh của hắn.
Tuyên chiến không cần làm ầm lên, chỉ cần nhẹ nhàng mà kiên quyết cho gã biết: Bà đây không dễ chơi vào đâu.
Nhưng bao nhiêu năm qua vẫn còn nhiều kẻ ngu ngốc không tả hết. Tôi chỉ muốn nói với các cô gái rằng, đừng sợ không gánh nổi trách nhiệm, cũng đừng sợ bị người khác chế nhạo là “cởi mở’’. Bất luận thứ bậc của bạn là gì, bất luận bạn dùng cách gì, quan trọng nhất vẫn là giữ nguyên tắc của con gái, đó là vũ khí bảo vệ bản thân hữu hiệu nhất.
Khi tụ tập với bạn thân có thể khóc lóc, kể lể để xả stress. Bạn bè gặp nhau bạn có thể uống say mà không cần cảnh giác. Nhưng khi đi với khách hàng tuyệt đối không được mất kiểm soát, dù có say cũng không được quá trớn.
Đây là nguyên tắc quan trọng nhất trên bàn rượu cũng là đạo đức cơ bản của một cô gái.
Những kẻ tán tỉnh kia đều là hạng cơ hội dám làm không dám nhận. Bạn cô đơn yếu đuối, chúng sẵn lòng cho bạn mượn bờ vai. Bạn hàm hồ ỡm ờ, chúng sẵn sàng mượn luôn nửa cái giường.
Chiêu trò quen thuộc của chúng là đoán già đoán non, thăm dò liên tục, từng bước tiến dần đến nguyên tắc của bạn, nhăm nhe vượt qua giới hạn. Nếu bạn mắc câu, chúng sẽ chơi bời qua đường. Nếu bạn lập lờ nước đôi, chúng sẽ được voi đòi tiên. Nếu bạn vững như bàn thạch, chúng sẽ thấy khó mà lui.
Bạn có thể nói năng nhẹ nhàng, nhưng thái độ phải rõ ràng, bạn có thể bước đi loạng choạng nhưng phải giữ vững tâm thế, ánh mắt có thể mơ màng, nhưng đầu óc nhất định phải tỉnh táo.
Nói mà như không nói, nhưng lại hơn không nói. Hoặc có thể giống các bà chị mồm miệng sắc sảo, nói cười nhẹ tênh mà đám đàn ông xấu xa đều phải bó tay chịu trói. Tóm lại mục đích chỉ có một - giữ vững nguyên tắc bảo vệ bản thân.
Đừng sợ bản thân trở nên lọc lõi láu cá.
Tôi xưa nay chỉ tử tế với những người thật lòng với mình, còn trước những kẻ lòng lang dạ sói, mưu mô gian trá, lúc nào cũng chỉ chăm chăm trục lợi, thì chẳng ngại đưa đẩy lươn lẹo, xảo quyệt, ranh ma.
Phải tôi luyện được bản lĩnh chân thành hồn nhiên trước tình yêu, linh hoạt khéo léo trước những lời tán tỉnh, một cô gái mới bước lên thành bà hoàng được.
Tiệc tàn người tan, phải bình an về đến nhà mới là trách nhiệm hàng đầu của người con gái với bản thân.
Chúc bạn lòng có hoa, tay có kiếm, có trái tim nhân hậu, có thủ đoạn cứng rắn.
Chúc bạn trở thành trụ cột đời mình.
------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link:
https://www.facebook.com/bookademy.vn
Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/2Hxkazt
Đây là cuốn sách nằm trong bộ sưu tập thấy tên sách hay nên thêm vào giỏ Tiki của tôi. Tôi chưa từng đọc bất cứ cuốn sách nào của Lý Ái Linh trước đó. Sau khi tìm hiểu tôi biết được Lý Ái Linh rất nổi tiếng tại Trung Quốc. “Bạn mới là chủ nhân của cuộc đời mình” là cuốn sách đầu tay của cô. Ngoài ra, cô cũng là tác giả của các cuốn sách rất nổi tiếng như: Càng mạnh mẽ càng dịu dàng, cuộc đời có hợp có tan, bạn phải dám yêu dám gánh vác…
Cuốn sách được đọc khi tôi trở về từ thời kỳ “an nhàn một cách lười biếng quá đà” của mình. Tôi đã rời xa tủ sách. Tôi rời xa tiếng Anh. Tôi rời xa dậy sớm. Tôi rời xa viết lách. Tôi rời xa cuộc sống bình thường để lười biếng và xem phim cả ngày.
Sau gần một tháng đấu tranh nội tâm, tôi quyết định mở một cuốn sách ra và bắt đầu lại nhịp sống tôi đã tạo dựng cho mình. Cuốn sách này vừa vặn lọt vào tầm với tay của tôi. Và nó trở thành người bạn “thức tỉnh” tôi sau những ngày “thả trôi” cuộc sống của mình.
Thật tuyệt vì cuốn sách này xuất hiện rất đúng lúc:
Đúng lúc tôi đang mất đi động lực, phó mặc cho thời gian chạy như ngựa đứt cương mỗi ngày.
Đúng lúc tôi quên mất tôi cần phải cố gắng và hành động vì những mục tiêu tôi mong muốn ở phía trước.
Đúng lúc gần như tôi bay vào trạng thái bỏ cuộc, đầu hàng trước những thử thách của cuộc đời mình.
Nếu tôi không thể vượt qua chúng tôi sẽ chẳng bao giờ có được những điều diệu kỳ mà tôi hằng mơ ước.
Có lẽ là ý trời.
Cuốn sách đã giúp tôi nghiệm ra 4 bài học giá trị trong cuộc sống. Đó là:
Bài học số 1: Bạn bè khó lòng chọn đúng, nhưng ta có thể chọn làm một người bạn tử tế:
“Tình yêu có thể tan biến trong nháy mắt, song tình bạn giữa phụ nữ càng lâu dài càng bền vững.”
Nếu thật sự lâu dài mà không bền vững thì có lẽ bạn đang nắm trong tay một tình bạn mang tên: chị em bạn dì rởm.
Có rất nhiều người mang danh chị em tốt, nhưng lại chẳng cư xử thật lòng với nhau.
Hóa ra lúc vui vẻ, tốt đẹp thì là chị em tốt. Lúc hoạn nạn, khổ ải chúng ta là người dưng.
Có lẽ không phải ai cười nói, hoan hỉ cũng là người chị em bạn dì bền lâu với ta. Ta cũng không thể tránh khỏi sai lầm khi kết bạn. Nhưng ta nhất định có thể chọn không thể trở thành một trong bốn loại chị em bạn dì rởm kia.
Nhất định, sống tử tế phần của mình trước, trời xanh ắt có an bài.
Tôi đã rất cảm thán với tác giả khi chia sẻ quan điểm chị em bạn dì rởm này. Bởi thế khi đọc tới đoạn sách này, tôi lập tức muốn viết ra lời bình của bản thân mình. Bạn sẽ đọc được nó tại bài viết: Chị em bạn dì rởm… trích sách của Lý Ái Linh.
Bài học số 2: Biến âu lo thành hành động:
“Trên mạng từng lưu truyền một tấm ảnh rất thú vị, chủ đề là “Thực ra bạn chẳng cần lo gì hết”.
– Bạn thấy cuộc sống nhiều âu lo ư?
– Bạn có giải quyết được những mối lo đó không? Được! Thế thì bạn còn lo gì nữa!
– Bạn có giải quyết được những mối lo đó không? Không! Thế thì bạn còn lo gì nữa!”
Song song cùng với đoạn trích trên, tôi chợt nhớ rằng ở Việt Nam có một câu có ý nghĩa tương đương là “Lo bò trắng răng”.
Đôi khi chúng ta luôn lo lắng những điều thừa thãi, không đâu. Thậm chí chúng ta còn lo lắng một cách vô định, không có gì cũng lo. Nó như một cảm giác chợt đến được chúng ta rèn luyện để vờ như chúng ta có trách nhiệm, vờ như chúng ta trưởng thành.
Nhưng bạn ơi, nếu bạn thật sự trưởng thành, bạn sẽ không còn lo lắng cho những điều vô lý này nữa. Thứ chúng ta cần lúc này không phải là lo lắng mà là cách giải quyết vấn đề.
Bài học số 3: Ngưng “rèn luyện” bản thân thành phiên bản mình ghét nhất:
“Có người cay nghiệt chế nhạo, bạn lập tức đáp trả đanh thép. Có kẻ bỗng dưng ngứa mắt bạn, bạn lập tức khinh khỉnh nhìn người ta. Có người khoe khoang khoác lác trước mặt bạn, bạn lập tức chứng minh bạn còn giỏi hơn thế vạn lần. Có lẻ lạnh lùng phớt lờ bạn, bạn lập tức lạnh nhạt xa cách người ta. Nhìn xem, những kẻ mà bạn ghét bỏ đã dễ dàng biến bạn thành người mà bản thân ghét nhất rồi kìa.”
Đọc đoạn này, tôi thật sự muốn cấu vào tay mình một cái thật đau. Đã bao lần nổi giận, so đo với những kẻ đáng ghét ngoài kia. Tôi cần dừng ngay những việc làm ngu ngốc đó lại. Tôi không thể tự uống thuốc độc rồi mong người ta chết được. Tôi càng không thể từng bước “rèn luyện” thành dạng người mà mình căm ghét nhất như vậy được.
Bài học số 4: Làm gương mới là giáo dục thật sự:
“Với một đứa trẻ, mẹ là cả thế giới. Quan hệ của nó với mẹ khi còn nhỏ sẽ quyết định quan hệ của nó với cả thế giới sau này.”
“Chúng ta chỉ cần giúp con xây dựng trật tự cơ bản, để con tự do trưởng thành. Con sẽ tự có khả năng băng băng trôi ra biển, cũng có năng lực bám rễ đâm chồi. Trẻ con cũng có khả năng quan sát vô cùng nhạy bén. Có thể phân biệt rõ ràng bộ mẹ đang giả vờ cho xong chuyện hay thật sự cố gắng.”
“Con sinh ra là một quả quýt thì chẳng cần phải trở thành quả chuối được người người ưu thích.”
“Sinh thì dễ, nuôi mới khó. Cái khó này không phải ở nuôi dưỡng, mà ở giáo dục.”
“Con cái chính là bản thân chúng ta trước đây.”
“Giáo dục con cái là quá trình trưởng thành cùng con.”
“Yêu thương, làm gương và cố gắng là sự giáo dục tốt nhất mà chúng ta dành cho con trẻ.”