Tác phẩm Chuyện con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp của tác giả Luis Sepúlveda là một tác phẩm dành cho mọi lứa tuổi. Tác phẩm đã miêu tả một không gian thiên nhiên sống động của các loài động, song song với đó là câu chuyện thú vị với nhiều ý nghĩa. Một hành trình dài của chú ốc sên bé nhỏ được khắc họa một cách sinh động và đầy lý thú, hứa hẹn sẽ đem đến nhiều cảm xúc cho bạn đọc.
Tác giả Luis Sepúlveda
Luis Sepúlveda Calfucura là một nhà văn, nhà báo, đạo diễn, nhà cách mạng nổi tiếng là ở Chile. Ông sinh năm 1949 và mất năm 2020, là tác giả của những tập thơ và truyện ngắn nổi tiếng. Tác phẩm Lão già mê đọc truyện tình là cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông, tác phẩm này đã đưa tên tuổi của ông đến gần hơn với bạn đọc trên toàn thế giới. Ông đã giành được nhiều giành thưởng nghệ thuật về thơ như giải văn học Casa de las Americas, giải Phim ngắn của Đài Truyền hình Tây Ban Nha, giải Phát thanh - Sân khấu quốc tế của Đài Tiếng nói Tây Ban Nha,...
Tóm tắt nội dung sách
Câu chuyện được lấy cảm hứng từ câu hỏi của cháu trai Daniel của tác giả: tại sao ốc sên lại chậm chạp đến vậy? Cuộc hành trình của chú ốc sên trong tác phẩm được bắt đầu trên một cánh đồng bồ công anh. Cánh đồng bồ công anh này được mấy cụ sên trong làng đặt là “Xứ sở Bồ Công Anh”. Bọn ốc sên cùng sống dưới tán cây ô rô, để trốn những ánh mắt của lũ chim. Chúng gọi nhau là sên, và chấp nhận sự chậm chạp và lặng lẽ của bản thân. Trong số những chú ốc sên ấy có một con sên dù chấp nhận cuộc sống chậm chạp nhưng vẫn muốn tìm hiểu nguyên nhân của sự chậm chạp ấy. Không những vậy nó còn thắc mắc vì sao các con trong đàn không có tên. Một điều đáng buồn đó là chẳng ai quan tâm đến những suy nghĩ của chú sên này. Nên nó đã leo lên ngọn cây để hỏi bác cú và nhận được câu trả lời rằng sên chậm vì nó phải vác nặng,vì nó bé nhỏ nên khối nặng ấy khiến nó chậm chạp. Khi sên hỏi bác cú chậm chạp có ích gì cho nó thì bác cú bảo rằng điều này nó nên tự tìm hiểu. Một buổi tối khi đàn ốc sên đang dùng bữa con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp vẫn thì thầm về những sự việc đã diễn ra trong ngày và vẫn thắc mắc vì sao chúng chậm chạp và chẳng có tên họ gì cả. Những cụ sên già trong làng xem đó là những câu hỏi ngớ ngẩn, và lí giải rằng chỉ có con người mới có khả năng gọi tên cho sự vật, sinh vật. Con sên muốn biết tại sao nó chậm chạp rất buồn và tổn thương vì những lời nói đó. Chẳng những vậy đàn sên còn đuổi nó đi, và cuối cùng nó phải chấp nhận việc ra đi trước những lời chỉ trích của những con sên còn lại trong đàn.
Con sên muốn biết tại sao nó chậm chạp đã rời bỏ đàn của mình, nó đi mãi đi mãi đến khi trời tối, và nó quyết định tìm một nơi an toàn để nghỉ lại qua đêm. Nó đã tìm thấy một bề mặt nhẵn nhụi để bám vào, rồi nép mình trong vỏ ốc để nghỉ ngơi. Cứ ngỡ rằng bản thân đang nằm trên một tảng đá thì nó nghe thấy tiếng nói uể oải hỏi rằng ai đang nằm trên lưng ta thế. Ốc sên giật mình và hỏi rằng đây không phải một tảng đá sao. Nó bảo rằng nó là một con sên và xin phép được ngủ lại một đêm. Tảng đá ấy chấp thuận, rồi đồng ý cho sên ngủ lại. Khi tỉnh lại, sên nhận ra mình đã nằm trên một sinh vật có chiếc mai cứng trên lưng, dưới chiếc mai ấy là bốn cái chân to khoẻ cùng một chiếc cổ đầy những nếp nhăn. Đó là một con rùa, ốc sên ngỡ ngàng khi nhìn thấy con rùa ấy, vì đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy một loài vật to lớn đến vậy. Chú rùa này tiết lộ với sên rằng vì nó có họ hàng với loài rùa trên đảo Galapagos, sống rất thọ nên mới có thân hình to lớn như vậy. Rùa kể với sên, nó là một chú rùa bị lãng quên.Trước kia, rùa được sống trong một ngôi nhà hạnh phúc với đầy đủ thức ăn ngon, và được con người chăm sóc chu đáo. Nhưng khi những người từng chăm sóc nó tận tình lớn lên và trưởng thành thì họ lại xem sự tồn tại của nó là phiền phức, và bỏ nó ngoài đồng cỏ. Giờ đây, rùa cứ đi đi mãi nó muốn đi đến một nơi được gọi một cái tên xót xa là chốn vô định. Ốc sên kể cho rùa nghe câu chuyện bản thân đã trải qua và được rùa đặt cho một cái tên là Dũng Khí. Trên đường đi cùng rùa Dũng Khí đã nhìn thấy con người đang dùng những chiếc máy to lớn để phủ một lớp gì đó dày và đen đến gần phía đồng cỏ. Ốc sên nhanh chóng quay về xứ sở bồ công anh để dẫn những người bạn đồng loại của mình rời khỏi nơi đó trước khi bị những chiếc máy to lớn của loài người đè bẹp. Và cuối cùng nhờ sự giúp đỡ của chim cú đàn ốc sên đã đến được một xứ sở bồ công anh mới.
Cảm nhận cá nhân
Tác giả đã gửi gắm đến mỗi người chúng ta một câu chuyện về sự nhiệt thành, sống hết mình. Câu chuyện cũng là lời kêu gọi mỗi chúng ta cần dũng cảm trên con đường tìm kiếm ước mơ của bản thân, vượt qua những định kiến để thực hiện ước mơ đó. Ngoài ra, chú ốc sên ấy là một người sống vị tha và không ích kỉ. Đây là một câu chuyện ấm áp nhẹ nhàng nhưng lại mang đến cho ta biết bao điều thú vị.
Tóm tắt bởi: Bảo Ngọc - Bookademy
Hình ảnh: Yến Phương
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.