THUỐC - LỖ TẤN
Xem thêm

Cá nhân tôi là một người học tiếng trung và nghiên cứu tiếng trung, tôi có niềm đam mê mãnh liệt với các thiên thi thuộc thời kì cổ đại và trung đại, trái lại chưa từng đọc qua các văn phẩm thuộc thời kì hiện đại. Thế nhưng vào một cuộc gặp gỡ định mệnh, khi ấy tôi đang tham khảo các bài luận phân tích dòng chảy văn học trung quốc, bất chợt cái tên Lỗ Tấn xuất hiện và khiến tôi cảm thấy có hứng thú. Vào đêm ấy tôi đã đọc qua tác phẩm “gào thét” phiên bản điện tử với cái tên “tuyển tập truyện ngắn Lỗ Tấn”, tôi khá ấn tượng với cách suy nghĩ và hành văn đầy tinh tế của ông. Phải nói rằng Lỗ Tấn là nhà văn truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều, khiến tôi ngày càng bị đắm chìm trong cái thế giới hắc huyền của ông ấy, vì thế tôi quyết định tìm hiểu tường tận bằng cách đặt mua bản gốc chính là phiên bản tiếng trung của “Gào thét”. Trong các tập truyện của Lỗ Tấn, truyện ngắn nổi tiếng và sâu sắc nhất theo bản thân tôi chính là “Dược”. Đầu tiên tôi muốn chia sẻ rằng, phong cách của Lỗ Tấn rất điên dại, cách viết của Lỗ Tấn mang lại một bầu không khí khó thở, không tồn tại chút bình yên, đối với tôi Lỗ Tấn không chỉ là một nhà văn mà ông như là một chuyên viên phẫu thuật, từng con chữ như một phiến đao, vừa phản chiếu tâm hồn và hoàn cảnh vừa khiến ta đau đớn khi nó mổ xẻ tâm hồn và thúc giục ta đương đầu với nỗi đau và sự thật trần trụi, vì vậy “dược” của Lỗ Tấn được mở đầu bằng một bầu không khí ám muội vô cùng, như một lời cảnh báo về số phận bi thương của những con người trong tác phẩm. “Dược” xoay quanh câu chuyện về căn bệnh lao phổi của tiểu xuyến, căn bệnh lao vào thời điểm ấy có thể coi là vô phương cứu chữa. Cha và mẹ của tiểu xuyến rất thương con, vì thế họ đã chạy chữa rất nhiều nơi. Cuối cùng thời điềm ấy xuất hiện một phương thuốc thần kì, với cái tên “bánh bao chấm máu người”, khi ăn vào có thể bổ sung huyết khí khiến căn bệnh lao tan biến, vì thế bố mẹ của tiểu xuyến đã dành rất nhiều công sức vào phương thuốc này. Thế nhưng  chẳng có phép màu nào xuất hiện, tiểu xuyến đã mất mộ của tiểu xuyến được đặt bên cạnh người tử tù(bánh bao được chấm trên máu của người tử tù), trên hai ngôi một xuất hiện một cách kì bí hai vòng hoa và có lẽ đó chính là lời oán hận mà hai sinh linh chết oan ca thán với đời về số phận bi thảm của mình, cũng có lẽ chính là lời an ủi cho hai người đàn bà mất con.  Các nhân vật trong “dược” nếu phân tích ta có thể thấy được họ không thật sự tin vào phương thuốc thần kì, nhưng lại phải bám vào như ngọn cỏ cứu mạng để cứu rỗi cuộc đời khốn khổ của mình. Điều này có lẽ cũng đã thể hiện cái nhìn của Lỗ Tấn về y học phương đông rằng “chỉ là trò lừa bịp”.  Hơn thế, xã hội trong các tác phẩm văn học Lỗ Tấn là một xã hội “ăn thịt người”, ở nơi này các quan lại chính là chúa, bất kì hành vi tư tưởng dân chủ nào xuất hiện sẽ lập tức bị bài trừ. Và vì vậy trong tác phẩm cũng cài cắm một tư tưởng khá thú vị về chủ nghĩa xã hội, nơi dân làm chủ, thế nhưng lại bị chế độ cũ đàn áp dữ dội, điều này có lẽ cũng thể hiện một cái nhìn tiến bộ của Lỗ Tấn. Tổng quan truyện ngắn “dược” lần này của Lỗ Tấn có lẽ là một câu chuyện hội tụ rất nhiều cá tính của ông, từ không khí ảm đạm, sự xuất hiện của trăng sáng, sự thật nghiệt ngã của chế độ phong kiến. Phải nói rằng một tác phẩm hiện thực vô cùng. Sau cùng “dược” của Lỗ Tấn là một tác phẩm rất đáng đọc, khi nó khai thác rất nhiều khía cạnh về con người, sự đấu tranh mạnh mẽ giành lấy quyền làm người, sự mê muội của người dân chế độ cũ. Vì vậy theo cá nhân tôi, đây có lẽ là tác phẩm mang lại nhiều cái nhìn nhất về trung quốc, về con người trung quốc, một tác phẩm đáng đọc nếu như bạn thích phân biệt thế nào mới là điên. Còn tôi có lẽ đã cũng là một kẻ điên, có lẽ tôi nên viết nhật kí, một nhật kí ai cũng là kẻ ăn thịt người!

6 điểm