Năm đó, tại một ngôi làng xa xôi trên một ngọn núi hoang vu, người ta đón Tết trong sự kinh hãi tột độ, hoài nghi đau đáu và giận dữ khôn cùng trước sự ập tới của những bi kich tàn khốc.
Ngôi làng ấy vốn dĩ không có tên, nhưng những người nơi đây mặc định chốn này là địa ngục. Dân trong làng không ai dám tự ý băng rừng thoát khỏi làng, càng không biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào, bởi lẽ họ sợ người khác sẽ biết rằng bản thân mình vốn là hậu duệ của băng cướp khét tiếng ở truông nhà Hồ dưới thời chúa Nguyễn ở Đàng Trong.
Vào một đêm cuối năm rét buốt, ông Thập – người duy nhất có thể ra khỏi làng – được báo mộng bởi một âm hồn mặc quan phục màu đỏ rực. Làng Địa Ngục sắp gặp họa lớn!
Thành danh bằng những tác phẩm văn học kinh dị đậm chất Việt Nam được phát hành qua mạng, lần này tác giả Thảo Trang tiếp tục mang đến một câu chuyện hấp dẫn, mở ra một thế giới huyền bí với những sinh vật, thế lực siêu linh mà người đọc không bao giờ hết hứng thú, để lại những dư âm không phai khi gấp sách lại.
Xem thêm
”…tiếng hét đó dường như cũng khiến cho thủy quái hoảng hồn, nó lẩn đi rất nhanh chỉ để lại một vật máu dài loang trên mặt nước. Khoảnh khắc ấy đều cảm thấy bàng hoàng, Vũ và lão lang Bộc chẳng kịp bơi thuyền ra nữa, những người chứng kiến gào lên khiếp đảm rồi bỏ chạy từ phía.” Mình đọc đoạn này mà chẳng hiểu tại sao tác giả Thảo Trang có thể viết được dòng này, những người đàn ông tìm kiếm con bé giữa dòng sông bị thủy quái cạp miếng thịt mà khiến cả đàn ông bơi ra tìm kiếm con bé cũng phải bỏ chạy, chả hiểu đàn ông thuộc dạng đàn bà mới nhú hay là đàn ông thuộc dạng có quả tim nhỏ bé mà đụng cái gì là gào cái đó, thấy cái gì sợ là bỏ chạy.