Tắt Đèn
Xem thêm

Trong “Tắt đèn”, ánh sáng và bóng tối không chỉ là những khía cạnh về thị giác mà còn là những biểu tượng sâu sắc về tâm lý và tinh thần của nhân vật, tạo ra một bức tranh tinh tế về cuộc sống làng quê Việt trong ách áp bức của thực dân Pháp.

Ánh sáng trong tác phẩm xuất hiện chủ yếu trong những khoảnh khắc hạnh phúc, ấm áp của gia đình chị Dậu. Đó là ánh sáng của ngọn đèn dầu leo lét, lung linh trong căn nhà nhỏ của chị Dậu khi gia đình còn chưa gặp khó khăn, là ánh sáng của nụ cười của chị Dậu, của con cái chị Dậu, của những người nông dân nghèo khổ nhưng vẫn luôn lạc quan, yêu đời…

Ngô Tất Tố đem những hình ảnh nhỏ đó vào Tắt đèn để đọc giả thấy được giá trị tinh thần và lòng nhân ái trong con người Việt như những tia lửa hy vọng trong cuộc sống đầy khó khăn thời bấy giờ.

Ngược lại, phần bóng tối bao trùm lên toàn bộ tác phẩm đó là những khoảnh khắc khó khăn, những đau khổ, bi thương của gia đình chị Dậu. Đó là bóng tối của đêm tối, của những áp bức, bóc lột của giai cấp thống trị. Đó là bóng tối của nỗi đau khổ, của sự tuyệt vọng, của những mất mát, hy sinh của người nông dân nghèo khổ.

Chị Dậu đã bán khoai, phải bán chó và bán cả con để nộp suất sưu cho chồng, ngờ đâu chị lại phải đóng cả suất sưu cho người em chồng đã chết từ năm ngoái. Đến cuối cùng để có tiền chị Dậu đã phải lên tỉnh làm “vú em” cho quan cụ thì bóng tối vẫn còn đó, dai dẳng và khổ đau.

Phần kết truyện, bóng tối dường như vẫn che phủ hoàn toàn cuộc sống và hy vọng về tương lai của Chị Dậu: “Ngọn đèn hoa kỳ đã tắt lúc nào, cánh cửa khép kín. Trong phòng tối om.” … “Buông tay, chị vội choàng dậy, mở cửa chạy té ra sân. Trời tối như mực và như cái tiền đồ của chị.”

Tắt đèn là một trong những tác phẩm văn học tiêu biểu nhất của nhà văn Ngô Tất Tố (tiểu thuyết, in trên báo Việt nữ năm 1937). Đây là một tác phẩm văn học hiện thực phê phán với nội dung nói về cuộc sống khốn khổ của tầng lớp nông dân Việt Nam đầu thế kỉ 20 dưới ách đô hộ của thực dân Pháp. Tác phẩm xoanh quanh nhân vật chính là chị Dậu và gia đình – một điển hình của cuộc sống bần cùng hóa do sưu cao thuế nặng mà chế độ thực dân áp đặt lên xã hội Việt Nam. Tác phẩm này đã vạch trần bộ mặt tàn ác, bất nhân của xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời. Đỉnh điểm của cơn cùng cực là việc chị Dậu phải bán con, khoai và bán cả bầy chó để lấy tiền nộp sưu thuế cho chồng và cảnh chị Dậu chạy ra giữa màn trời đêm tối đen như mực và như cái tiền đồ của chị.
Tắt đèn đã được đưa vào chương trình giáo dục văn học Việt Nam trong sách Ngữ văn 8, tập một (đoạn trích Tức nước vỡ bờ) và đã được điện ảnh Việt Nam chuyển thể thành một bộ phim. Tắt đèn là một tác phẩm mang tính chất của một luận ngữ phê phán chế độ thực dân nửa phong kiến đương thời của thế kỉ 20, tắt đèn là luận văn mang tính nghệ thuật cao góp phần thúc đẩy quá trình nhận thức của xã hội đương đại, nó đúng là tác phẩm hay nhất đương thời làm cho giới nghệ sĩ luôn khó khăn trong việc đả kích chế độ "tư nhân sở hữu". Nhà văn Nguyễn Tuân cho rằng: "Ngô Tất Tố đã xui người nông dân nỗi loạn".

Tắt Đèn mang đến cho độc giả một dàn nhân vật phong phú, đa dạng, mỗi nhân vật là một hiện thân cho những tầng lớp xã hội khác nhau, phản ánh mối quan hệ phức tạp giữa con người với con người, giữa con người với xã hội.

Nhân vật chị Dậu: Hình ảnh người phụ nữ nông dân Việt Nam

Chị Dậu là nhân vật trung tâm của Tắt Đèn, là hình ảnh tiêu biểu cho người phụ nữ nông dân Việt Nam thời kỳ phong kiến. Chị là một người phụ nữ tần tảo, đảm đang, giàu lòng yêu thương, và có sức mạnh tiềm ẩn.

Chị luôn hết lòng chăm sóc gia đình, lo toan cho chồng, con, luôn chịu đựng và nhẫn nhịn trước những bất công, thậm chí là cả sự bạo hành. Nhưng khi bị đẩy đến bước đường cùng, chị đã vùng lên chống trả, bảo vệ chính mình và gia đình. Hình ảnh chị Dậu đánh lại tên cai lệ thể hiện sức mạnh tiềm tàng, tinh thần độc lập, ý thức bảo vệ bản thân của người phụ nữ Việt Nam.

Nhân vật Chí Phèo: Bi kịch của con người bị tha hóa

Chí Phèo là một nhân vật bi kịch trong Tắt Đèn. Anh bị đẩy vào con đường lưu manh, tội lỗi do những bất công của xã hội. Chí Phèo ban đầu là một người nông dân hiền lành, chất phác, nhưng bị xã hội đẩy vào con đường tăm tối.

Anh là nạn nhân của sự bất công, của chế độ phong kiến thối nát. Hình ảnh Chí Phèo cho thấy sự tha hóa của con người do hoàn cảnh xã hội. Anh là sản phẩm của một xã hội bất công, là tiếng nói lên án xã hội bất công và đầy bất nhân.

Các nhân vật phản diện: Tượng trưng cho cái ác, tham lam

Ngoài chị Dậu và Chí Phèo, Tắt Đèn còn xuất hiện một số nhân vật phản diện như bọn cai lệ, người nhà lý trưởng, địa chủ… Họ là những kẻ đại diện cho giai cấp thống trị, tham lam, độc ác, bóc lột người dân.

Bọn cai lệ được miêu tả là những kẻ hung hãn, độc ác, vô nhân đạo. Họ không từ bất cứ thủ đoạn nào để vòi vĩnh, đe dọa, hành hạ người dân. Hình ảnh bọn cai lệ hiện lên như những con thú dữ, tàn bạo, đối lập hoàn toàn với những con người lương thiện và cần cù lao động. Các nhân vật phản diện trong Tắt Đèn là biểu tượng cho cái ác, cho sự bất công trong xã hội phong kiến.