Trong cuốn sách vừa được tạp chí New York Times bình chọn là sách bán chạy nhất, Jim Loehr và Tony Schwartz đã chứng minh rằng không phải quản trị thời gian mà chính quản trị năng lượng mới là then chốt để duy trì cả hiệu suất cao lẫn sức khỏe, hạnh phúc và cân bằng cuộc sống. Phương pháp rèn luyện Toàn tâm toàn ý của họ dựa trên cơ sở 25 năm kinh nghiệm làm việc với những vận động viên thể thao hàng đầu thế giới. Hai người trong số đó là vận động viên tennis vô địch thế giới Monica Seles và nhà trượt tuyết tốc độ Dan Jansen, từng đạt huy chương vàng Thế vận hội. Phương pháp Rèn luyện Toàn tâm toàn ý đã giúp họ thi đấu hiệu quả hơn dưới áp lực khốc liệt của thể thao đỉnh cao. Giờ đây, chương trình này sẽ giúp bạn: - Phát huy bốn nguồn năng lượng chủ yếu - Bù lại năng lượng tiêu hao bằng năng lượng hồi phục xen kẻ - Tăng thêm khả năng theo đúng phương pháp mà các vận động viên nổi tiếng thực hiện - Tạo ra những thói quen rất cụ thể để quản trị năng lượng tích cực Rèn luyện Toàn tâm toàn ý là phương pháp rất thiết thực và có cơ sở khoa học để quản trị năng lượng của bạn theo cách thông minh hơn. Phương pháp này đưa ra cho bạn những chỉ dẫn rõ ràng để trở nên mạnh mẽ hơn về mặt thể chất, gắn bó hơn về mặt tinh thần, tập trung hơn về mặt trí tuệ và liên kết hơn về mặt tinh thần - cả trong công việc lẫn trong đời sống.
Xem thêm

Nguyên tắc 1: Toàn tâm toàn ý đòi hỏi sử dụng bốn nguồn năng lượng tách biệt nhưng có mối liên hệ với nhau: thể chất, tình cảm, trí tuệ và tinh thần.

Nguyên tắc 2: Vì năng lượng sẽ tiêu hao đi cả khi bạn lạm dụng lẫn không lạm dụng nó, chúng ta phải bù đắp năng lượng tiêu hao bằng năng lượng phục hồi xen kẽ.

Nguyên tắc 3: Để phát triển kỹ năng, chúng ta phải cố gắng vượt qua những giới hạn thông thường của mình, luyện tập theo phương pháp hiệu quả mà các vận động viên giỏi nhất thường tập luyện.

Nguyên tắc 4: Những thói quen năng lượng tích cực - các công việc hàng ngày rất cụ thể để quản lý năng lượng - là then chốt để luôn toàn tâm toàn ý và đạt hiệu suất cao bền vững.

Năng lượng thể chất đến từ chế độ ăn uống lành mạnh, giấc ngủ, rèn luyện thể dục,… hay năng lượng tình cảm, năng lượng trí tuệ, năng lượng tinh thần đều được tác giả chia sẻ cách quản trị năng lượng hiệu quả qua từng chương.

Không chỉ đưa ra những phương pháp sống lành mạnh, kỹ năng sống cân bằng để tiêu hao và phục hồi năng lượng một cách rất cụ thể, rõ ràng. “Sức mạnh của toàn tâm, toàn ý” còn dựa trên thực tế về chế độ ăn, nghỉ ngơi hay một số cách phục hồi năng lượng từ rất nhiều người… đây sẽ là những tham khảo đầy tính thực tế, hữu ích cho độc giả.

“Năng lượng chỉ đơn thuần là khả năng thực hiện công việc. Nhu cầu cơ bản của loài người chúng ta là tiêu hao và phục hồi năng lượng”

Lý giải cho động lực để bạn đọc thay đổi đến lối sống quan tâm thật nhiều hơn nữa vào năng lượng, tác giả chia sẻ nhịp điệu hiệu suất cao nhất trong công việc xuất phát từ việc cân bằng giữa căng thẳng và hồi phục chứ không phải là việc chúng ta chỉ chăm chăm tìm cách làm được thật nhiều việc trong mức thời gian chúng ta có được mỗi ngày. Để rồi những nguy cơ bệnh tật về sức khỏe bị tích tụ dần trong cơ thể khiến khoảng thời gian sau này bạn phải trả giá đắt là một cuộc sống rệu rạ, sự suy giảm về sức khỏe sẽ là rào cản của việc sống và được sống một cách toàn vẹn. Nguồn năng lượng bên trong cơ thể chúng ta không phải là một nguồn năng lượng vô tận để chúng ta làm việc đến cạn kiệt sức lực trong một thời gian dài mà chẳng có lấy một chút cơ hội để cơ thể được hồi phục.

“Chúng ta là những bản thể dao động trong một vũ trụ. Nhịp điệu là di sản thừa kế của chúng ta”

Không chỉ cuộc sống có nhịp đập mà chính cơ thể của chúng ta cũng là bản thể dao động trong một vũ trụ. Lắng nghe cơ thể để đáp ứng nhu cầu được chăm sóc, được tích lũy năng lượng để sống và làm việc hiệu quả không đến từ những thực phẩm chúng ta cố gắng nhồi nhét thật nhiều để đạt được năng suất cao mà chính sự vận hành nhẹ nhàng như một nhịp điệu mỗi ngày của chính bạn luôn cân bằng được sự nghỉ ngơi cho đến tập trung làm việc mới là chìa khóa cho mọi thành công và hạnh phúc.

Sau này hay đi uống trà. Có một quán trà mình khá thích, ở đó mọi người không nói to, nó cũng chẳng có wifi. Lúc ngồi uống trà là chỉ biết uống trà, có bạn trà nương pha trà và mọi người uống trà thì tập trung theo từng động tác của bạn ấy. Đến lúc cầm chén trà lên thì cũng hít hà thưởng thức từ hương cho đến vị, từ đầu lưỡi cho đến cuống họng, thì cái ban đầu cho đến cái chép miệng hậu ngọt. Thế là sau buổi tập trung uống trà ấy lại thấy nhẹ nhõm, khoan khoái hơn rất nhiều.

Sau đọc sách của ngài Thích Nhất Hạnh có cái khái niệm là Đài NST – Non Stop Thinking cái khiến cho con người ta mệt mỏi, tâm hồn bay bay khắp nơi không tụ vào được một chỗ.

Thế nên làm việc hay rộng hơn là sống thì nên tập trung như khi mình đi thưởng trà, như khi mình quan sát hơi thở của mình ấy. Để làm gì? Trước là để cho mình khỏe cái đã, để thưởng thức những gì mình đang làm.

Sức Mạnh Của Toàn Tâm Toàn Ý là một cuốn sách bổ ích, giúp bạn thay đổi cả tư duy, tầm nhìn cho đến phương pháp hành động. Sách sẽ hướng bạn đến những mục đích cao đẹp và bền vững để có thêm động cơ hành động.

“Mục đích trở thành nguồn năng lượng mạnh mẽ và lâu bền khi nó chuyển từ tiêu cực sang tích cực, hướng ngoại thành nội tại và cá nhân sang cộng đồng.”

Đây là quyển sách mình mới đọc gần đây và thấy rất thích. Thích bởi vì đồng thanh thì tương ứng, vì nó hợp.

Hồi còn dẫn sinh viên làm Robocon ở trường cũ, mình hay nói chuyện với các bạn ý về con cá, con cá nó bơi. Chuyện là mình thích nuôi cá cảnh. Khi nhìn bọn cá ấy, mình thấy cứ khi nào mà cá bơi lên trên, đớp nước, nửa trên nửa dưới là sắp tèo, còn cá mà cứ đắm đuối thung thăng ở dưới tận đáy bể nước là cá khỏe.

Mình nói chuyện đấy để mong các bạn ý khỏe khi làm robocon, vì làm robocon nó rất mệt. Nhưng cái mệt vì làm robocon nhiều khi nó không mệt bằng cái mình làm linh tinh, loạt xạ, do các bạn ý thiếu cái đắm đuối như con cá kia. Làm tập trung thì nó mới khỏe được, trước nhất là để khỏe cho chính bản thân mình.

Hồi đi học, thầy giáo dạy triết của mình mới hỏi bọn mình: các em biết khi đi trên đường cái gì là quan trọng nhất để ít gây tai nạn không? Nhiều người nghĩ là vận tốc, là đi nhanh. Nhưng quan trọng hơn là sự phán đoán và tập trung.

Sau này khi làm robot mình cũng phải thử nghiệm, nghĩ cách mà xây dựng thuật toán dẫn đường cho các cái máy đấy, thể nên phải phóng xe ra đường mà đi lại nhiều để mà ngẫm nghĩ. Sau này cũng áp dụng cái phán đoán ấy cho việc điều chỉnh hành vi của con robot, rồi người ta còn có cả MPC một phương pháp điều khiển cho cái phán đoán này. Còn cái sự gọi là tập trung kia nó cũng như tần số điều khiển vậy. Lái xe mà không tập trung khác gì điều khiển với tần số thấp, cứ lơ đãng như cái máy tính ở chế độ sleep thì chạy làm sao được với tốc độ cao, chạy làm sao được chính xác. Dĩ nhiên tập trung là mất nhiều năng lượng là tính toán nhiều, cần hiệu năng cao… nhưng vẫn như con cá kia, nhiều khi thiếu tập trung lại mất nhiều năng lượng hơn sự tập trung ấy.