Tôi từng nghe bài hát “Chậm lại một chút” của Da LAB. Đoạn điệp khúc của nó thực sự khiến chúng trầm tư:

Chân chỉ muốn tăng ga để sớm đi qua từng cây số cô đơn
Tim lại muốn rung lên rằng đánh vô lăng ngủ chút nơi ven đường
Thôi chậm lại một chút
Đời đâu muộn gì vài phút
Thôi chậm lại một chút
Đời đâu muộn gì vài phút...

Trong cuộc sống hối hả lo toan, bộn bề công việc, con người nhanh nhanh lao vào dòng người, đổ xô vào thế sự hỗn loạn. Có thể là vì mục đích mưu sinh, cũng có thể lợi dụng bận rộn mà xua tan đi trống vắng trong tim. Dù lí do của sự tấp nập hằng ngày là gì, mỗi chúng ta đều có khát khao vô cùng nhân bản – được chậm lại một chút. Giống như một hành trình dài, dù chân muốn tăng ga, muốn rệu rã trong chiều tà thì vẫn muốn dừng lại bên cỏ dại ven đường. Ngủ một chút, lặng yên một chút. Và cuộc đời, lãng phí gì đâu một chút thảnh thơi ấy nhỉ? Có thể bạn chưa biết, nghỉ ngơi cũng là một loại nghệ thuật mà chúng ta cần học. Người thông minh luôn biết cách cân bằng giữa việc nghỉ ngơi và làm việc để cuộc sống đạt hiệu suất cao nhất. Có thể bạn sẽ tìm được những cuốn kĩ năng sống về vấn đề này. Tuy nhiên, cuốn sách Chậm lại một chút của tác giả Claudia Hammond sẽ đem lại cho bạn nhiều điều thú vị hơn một cuốn kĩ năng sống. Không chỉ học cách nghỉ ngơi, mà đó còn là cả một nghệ thuật sống, phong cách sống.

Claudia Hammond ngoài vai trò là một tác giả, cô còn là phát thanh viên và giảng viên tâm lí, người dẫn chương trình. Cô từng nhận được Giải thưởng Sách khoa học được yêu thích nhất của Hiệp hội Tâm lý học Anh. Mở đầu cuốn sách, cô đã đưa ra “Lời kêu gọi nghỉ ngơi” với những vấn đề dẫn nhập vô cùng thiết thực.

Trong tư tưởng của chúng ta luôn tồn tại một mâu thuẫn rất lớn xoay quanh việc nghỉ ngơi. Chúng ta khao khát được nghỉ ngơi, nhưng sau đó sẽ lại cảm thấy lo lắng bồn chồn vì cho rằng bản thân đang trở nên lười biếng. Liệu có phải chúng ta đang không sống hết mình hay không?

Liệu có phải như vậy không? Đọc hết cuốn sách và tự cho mình đáp án nhé.

Nghỉ ngơi bằng cách nào?

Đây là một cuốn sách về “nghệ thuật nghỉ ngơi trong cuộc sống hiện đại” thì tất nhiên tác giả sẽ đưa ra cho người đọc những phương pháp nghỉ ngơi. Thực ra những cách để nghỉ ngơi không quá khó kiếm tìm như hái sao trên trời. Bạn có thể dễ dàng đọc nó trong một cuốn sách, đơn giản hơn là những quotes trên facebook, vài bài viết trên các trang báo. Tuy nhiên, 10 phương cách nghỉ ngơi cùng một công thức nghỉ ngơi hoàn hảo “tiêu tốn” 382 trang giấy thì chắc chắn bạn sẽ hiểu cuốn sách có nhiều hơn những gì bạn thấy trên mạng. Tôi tin là trên thế giới này có rất nhiều thứ chúng ta biết, nhưng chưa hiểu. Đối với việc nghỉ ngơi cũng vậy. Chính vì thế, Chậm lại một chút sẽ đem đến cho chúng ta nội hàm và chiều sâu bên trong của mỗi cách nghỉ ngơi.

10 điều có thể giúp bạn nghỉ ngơi được nhắc đến trong cuốn sách: Chánh niệm, Xem tivi, Mơ màng, Một bồn tắm nóng tuyệt vời, Đi bộ, Thực sự không làm gì cả, Nghe nhạc, Ở một mình, Dành thời gian với thiên nhiên và Đọc.

Tôi tin là bạn sẽ thấy những thứ quen thuộc như tivi hay nghe nhạc cùng những thứ khá lạ tai như chánh niệm hay không làm gì cả. Không phải bâng quơ mà tác giả cho 10 điều này lại thành một tập hợp. Những thứ quen thuộc rồi sẽ có những mặt khiến bạn ngạc nhiên và những thứ khiến bạn lạ lẫm cũng chỉ sẽ gần ngay trước mắt mà thôi.

Điều khiến tôi suy tư sâu xa hơn về cuốn sách không phải vì những cách thức mà Claudia Hammond đưa ra khiến chúng ta thư giãn mà còn là một nghệ thuật sống vô cùng đẹp đẽ và an tịch. Nó làm thay đổi trong chiều sâu tư duy của mỗi người, và đó mới chính là điều quan trọng.

Nếu bạn nói rằng bạn bận rộn, điều đó có nghĩa bạn là một người đáng ngưỡng mộ. Một người được săn đón. Như cách mà nhà nghiên cứu về sử dụng thời gian Jonathan Gershuny miêu tả, thì sự bận rộn đã trở thành “một tấm huy chương danh dự”. Nếu ở thế kỷ mười chín, thú tiêu khiển là thước đo về địa vị xã hội, thì ở thế kỷ hai mươi mốt, địa vị xã hội của một người được khẳng định bởi công việc của người đó. Sự bận rộn sẽ phản ánh tầm quan trọng của mỗi người, nhưng cũng khiến chúng ta mệt nhoài.

Nghe tưởng không thật mà thật không tưởng!


Tại sao lại là “Chánh niệm”?

Tôi không chắc có phải tác giả cố ý sắp xếp Chánh niệm ở vị trí đầu tiên hay không, nhưng theo suy nghĩ của tôi thì điều đó hoàn toàn hợp lí. Theo những gì tôi biết thì từ này xuất hiện trong Phật giáo và cũng là một cách để tu tập, nhất là trong hành thiền. Định nghĩa của chánh niệm được hiểu là biết mình, biết mình đang làm gì, đang nghĩ gì, quán sát thân tâm trong thực tại. Tác giả cũng lấy một ví dụ về việc ăn nho khô để mở đầu cho chương này. Khi ăn nho mà cảm nhận được bề mặt không bằng phẳng của quả, thấu được vị ngọt, vị chua trong từng hơi thở thì chính là chánh niệm.

Bạn có biết vì sao bản thân mệt mỏi? Một trong những lí do đó là bạn đã để tâm trí xáo trộn quá nhiều, suy nghĩ nhảy nhót liên tục như một chiếc tivi không ngừng chuyển kênh. Khi tâm hỗn loạn thì chắc chắn không thể có được an nhiên. Chánh niệm sẽ giúp bạn giải quyết điều đó.

Như chúng ta đều đã biết, khi tâm trí bị bỏ mặc, chúng thường có xu hướng lang thang. Đôi khi chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui trong việc để cho suy nghĩ được thả trôi, nhưng có lúc, những suy nghĩ mông lung đó có thể gây ra rất nhiều vấn đề: chúng khiến chúng ta nghi ngờ bản thân mình, bới móc quá khứ hoặc lo lắng về tương lai. Đó là lúc chánh niệm phát huy tác dụng tốt nhất: giữ tâm trí của chúng ta ở hiện tại. Càng luyện tập chánh niệm nhiều, việc điều khiển tâm trí càng trở nên dễ dàng hơn, ngay cả trong những lúc chúng ta cảm thấy căng thẳng hay xúc động nhất.

Điều rất đáng khen của cuốn sách là bên cạnh việc đưa ra những lợi ích của nghỉ ngơi cũng như những phương pháp nghỉ ngơi, tác giả đã thêm vào một tầng trầm tích của phân tích, đặt vấn đề và những lí lẽ, dẫn chứng. Đó là điều khiến tôi cảm thấy cuốn hút ở cuốn sách và sự thông thái của người viết. Không hoàn toàn ca tụng chánh niệm như một phương thuốc thần kỳ, cô đứng ở lập trường trung gian mà đưa ra những nhận định, phân tích khách quan nhất. Chánh niệm có thể được cho là sống cho bản thân mà không quan tâm người khác, một số bất tiện nhưng nhìn trên phương diện nghỉ ngơi thì nó thực sự tốt cho tâm trí. Sự nghỉ ngơi không nằm trong việc bạn ngừng hoạt động. Nó xuất phát từ ngay bên trong con người bạn. Tâm có dừng thì thế sự mới yên.

Cá nhân tôi thấy chánh niệm thực sự có thể áp dụng được, bởi vì nó không hề tiêu tốn thời gian – một vấn đề các bạn hay đặt ra với việc nghỉ ngơi. Chúng ta có thể quan sát thân tâm ngay cả lúc làm việc, sinh hoạt. Như vậy sẽ làm việc với một tâm thế thư thái và bình tĩnh nhất có thể.

Xem tivi và những thứ ai cũng làm để nghỉ ngơi.

Tôi tập hợp những điều quen thuộc lại với nhau, bao gồm có xem tivi, tắm nước nóng, đi bộ, nghe nhạc, dành thời gian với thiên nhiên. Những điều còn lại không hẳn là lạ lẫm, nhưng sẽ không được ưu tiên như 5 điều kể trên.

Thứ nhất, về việc xem tivi để nghỉ ngơi, tác giả đưa ra rất nhiều lập luận và phản biện để cho người đọc cái nhìn toàn diện nhất. Nói về lợi ích, phải công nhận tivi là cách thức nghỉ ngơi phổ biến.

Tivi giúp chúng ta được trốn khỏi bản thân trong giây lát. Trong lúc xem tivi, chúng ta được tạm thời quên đi một ngày tồi tệ vừa qua, và không còn phải lo lắng về ngày mai nữa. Dù chỉ trong phút chốc thôi, nhưng việc xem tivi có thể đánh lạc hướng chúng ta đủ để tạm bỏ qua những suy nghĩ tiêu cực ra khỏi tâm trí.

Thậm chí, tivi còn có thể giúp thoát ly cảm xúc khỏi những điều tiêu cực. Nhờ đó mà có thể giảm các chứng trầm cảm, lo âu. Chúng ta được hoàn toàn thoát xác mà bước vào thế giới của những nhân vật. Nó cũng được coi là “khoảng thời gian trống rỗng” khi con người vừa có thể xem tivi, vừa có thể song hành làm những việc khác. Tuy nhiên, tác giả cũng đặt ra vấn đề “Việc xem tivi có làm chúng ta bất hạnh, không lành mạnh và xa lánh xã hội hay không?”. Bởi vì bất cứ thứ gì cũng có hai mặt của nó.

Tương tự với việc nghe nhạc hay dành thời gian cho thiên nhiên, nó đều khiến chúng ta trầm mê vào một điều gì đó khác, nhẹ nhàng hơn, mà quên đi thực tại và ưu phiền. Một điểm đặc biệt nữa, cuốn sách đem đến cho người đọc rất nhiều tri thức bổ ích, có thể do bản thân tác giả là giảng viên đại học với vốn kiến văn phong phú. 

Cụm từ “hiệu ứng Mozart” đã được đưa ra vào năm 1991 nhưng được biết đến nhiều hơn sau một nghiên cứu được công bố hai năm sau đó. Rõ ràng Mozart là một thiên tài, do đó nếu chúng ta nghe thứ âm nhạc tuyệt vời của Mozart thì sẽ được truyền một chút trí tuệ của ông là suy nghĩ nghe có vẻ hợp lý và cũng khá hấp dẫn.

Và vô vàn những kiến thức mới lạ khác.

Về việc đi bộ hay tắm nước nóng đều liên quan đến cơ thể, hay nói cách khác là thư giãn cho cơ bắp. Tác giả đưa ra những chủ đề rất thú vị như “Nghỉ ngơi sau khi kiệt sức?”. Thực sự đến lúc kiệt sức thì chứng tỏ bạn đã bỏ qua tiếng nói của cơ thể quá lâu rồi. Ngoài ra, việc tắm nước nóng không cần phải quá cầu kì. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, một bồn nước tắm nóng, vài giai điệu yêu thích đã là đủ cho một tối thảnh thơi.


Mơ màng cũng là một cách nghỉ ngơi?

Những cách thức nghỉ ngơi còn lại nghe tưởng chừng khá xa lạ: mơ màng, thực sự không làm gì cả, ở một mình và đọc. Việc mơ màng nghe có vẻ khá ngớ ngẩn nhưng đó lại là cách thư giãn của rất nhiều người, thậm chí chính bản thân họ cũng không biết, trong đó có tôi. Có phải khi ngồi trong lớp học, bạn thường thả tâm hồn treo ngược cành cây cho đỡ buồn ngủ? Cho tới khi đọc cuốn sách, tôi mới phát hiện ra rằng việc mơ màng cũng có những nghiên cứu khoa học vô cùng thú vị.

Thay vì dùng từ “mơ màng”, các nhà khoa học thường sử dụng thuật ngữ “tâm trí lang thang”. Đi lang thang (và tự vấn) là trạng thái tự nhiên, chứ không phải là trạng thái nghỉ ngơi của não. Lúc nào nó cũng sẽ tìm kiếm, tò mò vô tận, tìm đến  hết ý nghĩ này, lại theo đuổi một ý tưởng thú vị khác. Nghe thì có vẻ mệt mỏi đúng không? Thực ra bạn sẽ chỉ mệt mỏi khi không ngừng theo đuổi nó, làm theo và cố gắng áp đặt các trật tự cho nó. Còn nếu không, bạn cứ thả để nó đi lang thang – như một đứa trẻ mới biết đi hoặc một con chó con chạy quanh vườn, khi đó bạn sẽ cảm thấy thư giãn như đang ngồi trên một chiếc ghế bành giữa vườn vậy.

Cũng như tất cả các phần khác, tác giả sẽ đưa những tranh luận về vấn đề này như “Khi tâm trí lang thang vào nơi tăm tối” hay việc lang thang khiến con người mất tập trung.

Nghe tiêu đề “Thực sự không làm gì cả” có vẻ kì quặc nhưng khá đúng đắn. Tôi từng nghe câu nói đại loại là: khi bạn không biết mình nên làm gì thì tốt nhất đừng làm gì cả. Cũng đúng thôi, nằm yên bất động cũng chính là cách nghỉ ngơi thuần túy nhất. Chúng ta đừng cố ép bản thân phải làm gì đó vì nỗi sợ lãng phí thời gian, bởi nếu cố quá sẽ chỉ khiến mọi thứ rối tung cả lên.

Về khía cạnh của việc đọc, thì chắc chắn đây là thánh địa của những con mọt sách. Nhưng kể cả với những người chẳng có nổi 10 cuốn sách trên kệ thì việc đọc vẫn mang lại hiệu quả không ngờ. Tôi từng biết nhiều người phản đối việc đọc là nghỉ ngơi, là thư giãn vì khi đọc não bộ cần hoạt động để xử lí thông tin. Chưa kể với việc đọc nghiêm túc một tác phẩm chẳng hạn, nó còn đòi hỏi với việc phân tích và lí giải. Đó là sự nghiêm túc với việc đọc. Tuy nhiên, nếu chúng ta nghĩ đọc để nghỉ ngơi thì không cần quá khắt khe như vậy. Đơn giản chỉ để chữ chạy qua mắt mà thôi, và thực sự việc đọc vài trang sách có thể khiến bạn dễ ngủ hơn. Như tôi đã nói ở phần mở đầu, nhiều người lao đầu vào công việc để cảm thấy bớt trống vắng và cô đơn. Giờ đây, họ có thể tìm đến sách, vừa có thể nghỉ ngơi lại không còn cô đơn nữa. Như một người đọc mà tác giả viện dẫn trong cuốn sách:

Tôi không cô đơn. Tôi đã có cả thế giới ngay tại đây với tôi.

Có rất nhiều cách đọc khác nhau, nhưng quan trọng gì đâu khi bản thân chúng ta đã là người thầy chỉ dẫn tới phương pháp đọc phù hợp nhất. Bạn không cần phải đọc để nghiên cứu như một vị giáo sư uyên bác khi bạn đơn giản là một cô gái bình thường muốn được nghỉ ngơi. Không ai có quyền trách bạn về điều này hết!


Lời kết.

Đây thực sự là một cuốn sách rất đáng để đọc. Nội dung hấp dẫn và bổ ích đi cùng với một văn phong nhẹ nhàng, logic đầy trí tuệ. Không chỉ học được một nghệ thuật mang tên nghỉ ngơi, bạn còn có cơ hội mở mang đầu óc của mình, nâng cao tư duy đa chiều và tìm được cho mình những góc an yên nhất trong cuộc sống thường nhật.

Chậm lại, không có nghĩa là bạn bị bỏ rơi hay tụt lại với cuộc đời, mà chính là biết lùi để có thể tiến được xa hơn. Hy vọng qua cuốn sách, bạn có thể tìm được đáp án cho những vấn đề của mình.

Chậm lại một chút, để thấu hiểu bản thân thật nhiều chút…


Review chi tiết bởi: Mai Trang – Bookademy

______________
Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv 

Xem thêm

Một điều trớ trêu trong cuộc sống hiện đại của chúng ta là trong khi công nghệ liên tục được phát minh để giúp chúng ta tiết kiệm thời gian, chúng ta lại sử dụng thời gian đó để làm nhiều việc hơn và vì vậy cuộc sống của chúng ta có nhịp độ nhanh và bận rộn hơn bao giờ hết. Cuộc sống di chuyển với một tốc độ nhanh đến mức dường như nó sẽ trôi qua chúng ta trước khi chúng ta có thể thực sự tận hưởng nó. Tuy nhiên, nó không nhất thiết phải theo cách này. Hãy nổi loạn chống lại lối sống bận rộn và sống chậm lại để tận hưởng cuộc sống. Nhịp sống chậm hơn có nghĩa là bạn nên dành thời gian để tận hưởng buổi sáng của mình, thay vì lao vào công việc một cách điên cuồng. Nó có nghĩa là dành thời gian để tận hưởng bất cứ điều gì bạn đang làm, đánh giá cao hoạt động ngoài trời, thực sự tập trung vào bất kỳ ai bạn đang nói chuyện hoặc dành thời gian - thay vì luôn kết nối với Blackberry hoặc iPhone hoặc máy tính xách tay, thay vì luôn nghĩ về nhiệm vụ công việc và email. Nó có nghĩa là thực hiện một nhiệm vụ thay vì chuyển đổi giữa vô số tác vụ và không tập trung vào chúng. Sống chậm lại là một lựa chọn có ý thức, và không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nó dẫn đến sự đánh giá cao hơn đối với cuộc sống và mức độ hạnh phúc hơn. Đây là cách để làm điều đó. 1. Làm ít hơn . Thật khó để giảm tốc độ khi bạn đang cố gắng làm một triệu việc. Thay vào đó, hãy lựa chọn có ý thức để làm ít hơn. Tập trung vào những gì thực sự quan trọng, những gì thực sự cần phải làm và bỏ qua những việc còn lại. Đặt khoảng trống giữa các nhiệm vụ và cuộc hẹn, để bạn có thể di chuyển qua các ngày của mình với tốc độ nhàn nhã hơn. Đọc thêm . 2. Có mặt . Chỉ chậm lại thôi là chưa đủ - bạn cần thực sự lưu tâm đến bất cứ điều gì bạn đang làm vào lúc này. Điều đó có nghĩa là, khi bạn thấy mình đang suy nghĩ về điều gì đó bạn cần làm, điều gì đó đã xảy ra, hoặc điều gì đó có thể xảy ra… hãy nhẹ nhàng đưa bản thân trở lại khoảnh khắc hiện tại. Tập trung vào những gì đang diễn ra ngay bây giờ. Về hành động của bạn, về môi trường của bạn, về những người khác xung quanh bạn. Điều này cần thực hành nhưng rất cần thiết. 3. Ngắt kết nối . Không phải lúc nào cũng được kết nối. Nếu bạn mang theo iPhone hoặc Blackberry hoặc thiết bị di động khác, hãy tắt nó đi. Tốt hơn hết, hãy học cách gác lại nó khi có thể. Nếu bạn làm việc trên máy tính hầu hết thời gian trong ngày, có những lúc bạn ngắt kết nối để có thể tập trung vào những việc khác. Luôn luôn kết nối có nghĩa là chúng ta luôn bị gián đoạn, chúng ta thường xuyên căng thẳng về thông tin đến, chúng ta phụ thuộc vào yêu cầu của người khác. Thật khó để giảm tốc độ khi bạn luôn kiểm tra các tin nhắn mới đến. 4. Tập trung vào con người . Chúng ta thường dành thời gian cho bạn bè và gia đình, hoặc gặp gỡ với đồng nghiệp, và chúng ta không thực sự ở đó với họ. Chúng tôi nói chuyện với họ nhưng bị phân tâm bởi các thiết bị. Chúng tôi ở đó, nhưng tâm trí của chúng tôi hướng về những điều chúng tôi cần làm. Chúng tôi lắng nghe, nhưng chúng tôi thực sự đang nghĩ về bản thân và những gì chúng tôi muốn nói. Không ai trong chúng ta miễn nhiễm với điều này, nhưng với nỗ lực có ý thức, bạn có thể đóng cửa thế giới bên ngoài và hiện diện với người bạn đang ở cùng. Điều này có nghĩa là chỉ cần một chút thời gian dành cho gia đình và bạn bè của bạn có thể đi được một chặng đường dài - nhân tiện, việc sử dụng thời gian của bạn hiệu quả hơn nhiều. Nó có nghĩa là chúng ta thực sự kết nối với mọi người hơn là chỉ gặp gỡ với họ. 5. Đánh giá cao thiên nhiên . Nhiều người trong chúng ta hầu như đóng cửa trong nhà, văn phòng, xe hơi và tàu hỏa, và hiếm khi chúng ta có cơ hội ra ngoài. Và thường ngay cả khi mọi người đang ở bên ngoài, họ đang nói chuyện trên điện thoại di động của họ. Thay vào đó, hãy dành thời gian để đi ra ngoài và thực sự quan sát thiên nhiên, hít thở sâu không khí trong lành, tận hưởng sự thanh bình của nước và cây xanh. Tập thể dục ngoài trời khi bạn có thể, hoặc tìm các hoạt động ngoài trời khác để tận hưởng như đi bộ tự nhiên, đi bộ đường dài, bơi lội, v.v. Cảm nhận cảm giác của nước và gió và đất trên da của bạn. Cố gắng làm điều này hàng ngày - với chính bạn hoặc với những người thân yêu. 6. Ăn chậm hơn . Thay vì nhồi nhét thức ăn xuống họng càng nhanh càng tốt - dẫn đến ăn quá nhiều và không thích thú với thức ăn - hãy học cách ăn chậm. Hãy lưu tâm đến từng miếng ăn. Đánh giá cao hương vị và kết cấu. Ăn chậm có lợi ích gấp đôi là khiến bạn no hơn với lượng thức ăn ít hơn và làm cho thức ăn ngon hơn. Tôi khuyên bạn nên học cách ăn thực phẩm nhiều hơn, với một số gia vị tuyệt vời (thay vì chất béo, muối và đường và chiên để tăng hương vị). 7. Lái xe chậm hơn . Lái xe quá tốc độ là một thói quen khá phổ biến trong thế giới nhịp độ nhanh của chúng ta, nhưng nó cũng là nguyên nhân gây ra rất nhiều tai nạn giao thông, căng thẳng và lãng phí nhiên liệu. Thay vào đó, hãy tạo thói quen giảm tốc độ khi lái xe. Đánh giá cao môi trường xung quanh bạn. Hãy dành thời gian yên bình để chiêm nghiệm cuộc sống của bạn và những điều bạn đang trôi qua. Lái xe sẽ thú vị hơn và an toàn hơn nhiều. Bạn cũng sẽ sử dụng ít nhiên liệu hơn. 8. Tìm niềm vui trong bất cứ điều gì . Điều này liên quan đến việc hiện tại, nhưng hãy tiến xa hơn một bước. Dù bạn đang làm gì, hãy có mặt đầy đủ… và cũng đánh giá cao mọi khía cạnh của nó, và tìm những khía cạnh thú vị. Ví dụ, khi rửa bát, thay vì vội vã làm một công việc nhàm chán để hoàn thành nhanh chóng, hãy thực sự cảm nhận cảm giác của nước, nước, bát đĩa. Nó thực sự có thể là một nhiệm vụ thú vị nếu bạn học cách nhìn nhận nó theo cách đó. Điều tương tự cũng áp dụng cho các công việc nhà khác - rửa xe, quét nhà, quét bụi, giặt là - và thực tế là bất cứ việc gì bạn làm. Cuộc sống có thể thú vị hơn rất nhiều nếu bạn học được thói quen đơn giản này. 9. Đơn nhiệm vụ . Ngược lại với đa tác vụ. Tập trung vào một thứ tại một thời điểm. Khi bạn cảm thấy muốn chuyển sang các công việc khác, hãy tạm dừng, hít thở và thu mình lại. Đọc thêm . 10. Thở . Khi bạn thấy mình đang tăng tốc và căng thẳng, hãy tạm dừng và hít thở sâu. Hãy thêm một vài lần nữa. Thực sự cảm nhận được luồng không khí tràn vào cơ thể, và cảm thấy hết căng thẳng. Bằng cách hoàn toàn tập trung vào từng hơi thở, bạn đưa mình trở lại hiện tại và sống chậm lại. Thật tuyệt khi hít thở sâu - hãy làm điều đó ngay bây giờ và xem tôi muốn nói gì. :)

Sự khởi đầu cho những điều mới

Giữa những hỗn loạn của cuộc sống, bạn liên tục đối mặt và giải quyết các vấn đề xảy ra. Chỉ cần một chút sơ hở hoặc thiếu tập trung, mọi thứ đều có thể trở nên tồi tệ hơn. Dường như tất cả sức lực và tâm trí của bạn đều dành vào đó, nên khó lòng mà nhìn ra được liệu mình có đi đúng hướng với hoạch định đã đề ra. Những nốt lặng sẽ cho bạn thời gian tĩnh tâm, suy xét mọi việc và bắt đầu những điều mới tốt hơn hiện tại.

Một sự tự thưởng xứng đáng cho bản thân

Bạn còn nhớ cảm giác sung sướng khi được đi chơi dã ngoại sau kì thi cuối kì căng thẳng. Khi đi làm và đặc biệt là khi đã có con, bạn có sẽ rất nhiều “cuộc thi cuối kì” từ công việc và trách nhiêm gia đình, và chúng thường sẽ khiến bạn mệt mỏi. Vì thế, những khoảng thời gian nghỉ ngơi, làm điều mình thích là cách bạn lấy lại năng lượng cho chính mình để sẵn sàng cho những thử thách sắp tới. Máy móc hoạt động liên tục thì còn gặp vấn đề, vậy bạn cũng đừng tự thử thách sức khỏe và độ bền của mình làm gì nhé.

Bài học về sự tự lập và hòa hợp

Đối với dân văn phòng nào đã có con, họ thường lên lịch cho con học nhiều môn năng khiếu khác nhau trong tuần. Tuy nhiên, đừng nghĩ rằng những khoảng thời gian trống là lãng phí. Khi ở một mình, con cái sẽ buộc phải tự giải quyết những vấn đề của con và rút ra được những bài học cho chính mình. Chẳng hạn con mình đã học được rằng nếu ném cho chú cho 1 cái que thì chú cho sẽ ngoan ngoãn chơi với con, thay còn phải chạy vòng vòng để chơi với chú chó.

Thời gian luyện tập về trí tưởng tượng

Khi không có chúng ta bên cạnh, con sẽ thoải mái chơi đùa với trí tưởng tượng của mình. Bằng chứng là những trò chơi bán đồ hàng, búp bê hay đá banh. Đây là những khoảng thời gian tuyệt vời để con luyện tập khả năng tưởng tượng, vốn đóng vai trò quan trọng trong các lĩnh vực nghệ thuật và cả trong sự nghiệp. Sự tưởng tượng sẽ đưa con người ra khỏi những giới hạn vốn được hình thành từ chính suy nghĩ của chúng ta.

Nhận ra những niềm vui đơn giản quanh mình

Nếu bạn nghĩ niềm vui được tạo ra từ những buổi họp nhóm, đi chơi xa, hay những lúc cuộn trong chăn mộ mình, thì hãy thử dành thời gian ngồi ngắm nhìn con cái mình chơi đùa với nhau. Khi chúng cười đùa, đạp xe ngoài phố. Niềm vui của người khác sẽ lan tỏa sang chúng ta một cách vô thức, bạn sẽ thấy hạnh phúc khi những người mình yêu quý cũng hạnh phúc. 

Sống chậm không phải là việc bạn đi sau những người khác, mà bạn chấp nhận xây dựng những thói quen tốt để duy trì một sự cân bằng với thế giới bên ngoài đang được vận hành bằng nhịp sống hối hả và đa kết nối.

Qua thời gian, bạn sẽ biến tất cả những hoạt động "nghỉ ngơi" thành một chuỗi công việc được lặp lại liên tục trong mỗi ngày của mình. Sống chậm chính là bạn sống cho mình nhiều hơn, biết mình cần gì, biết mình phải điều tiết nhịp độ như thế nào. Bạn cũng nhận biết rằng, những gì mình đang làm sẽ cần thời gian để hình thành, để thẩm thấu và để bạn nhận ra giá trị của những gì mình đang làm là xứng đáng. Cái gì khó thì cần thời gian để đạt được, và để đạt được điều đó thì bạn phải kiên nhẫn với chính mình.

Vì bạn đã kiểm soát được bản thân, điều chỉnh nhịp điệu sống của mình bạn sẽ miễn nhiễm với những tác động bên ngoài. Cơ thể bạn được nghỉ ngơi, tận hưởng và bảo toàn nhiều năng lượng – nguồn nước nuôi dưỡng tâm trí bạn. Bạn không còn mệt mỏi, bạn làm được nhiều việc hơn và tậm hưởng cuộc sống tốt hơn.

Sống chậm có lẽ đối với bạn là một thử thách lớn vì nó yêu cầu cả kỹ năng sắp xếp thời gian tốt và một tâm lý vững vàng. Tuy nhiên, chỉ cần bắt tay vào thực hiện từng bước một, bạn sẽ thấy việc hình thành thói quen sống chậm bền lâu không hề khó như tưởng tượng.

Chúng ta học cách tạo thói quen liệt kê những việc cần làm mỗi ngày phù hợp với khả năng của bạn. Chọn lọc rất lâu để ưu tiên thực hiện những công việc có mức độ quan trọng từ cao xuống thấp. Như vậy, một khi đã làm xong việc được lên lịch cho một ngày, phần thời gian còn lại bạn có thể yên tâm nghỉ ngơi mà không cần nghĩ nhiều về việc mình chưa làm xong được việc gì.

“Nếu chỉ một mình tôi chậm lại trong cuộc sống nhanh thì sao?” Chúng ta dễ bị “nỗi sợ khác biệt” cuốn theo dòng chảy vội vã. Yêu thương bản thân chính là niềm tin vững chắc vào bản thân sẽ giúp bạn dũng cảm bước tiếp mà không bị xao động từ các yếu tố gây nhiễu từ trong và ngoài. 

Sống chậm không phải là lập dị, bởi nó giúp bạn thu hút những người hướng đến phong cách sống tương tự. Khi bạn sống chậm, cuộc sống của bạn sẽ phát triển theo hướng tích cực hơn do có sự suy nghĩ thấu đáo trong hành động và cảm xúc. Nguồn năng lượng tích cực đó sẽ lan tỏa ra xung quanh, không chỉ giúp bạn tìm thấy sự kết nối với những người có cùng phong cách, mà còn có thể nhân rộng lối sống này với nhiều người hơn.


Nhìn xung quanh, ai cũng đang thật vội. Họ vội vã vào giờ làm với áp lực từ deadline, hay vội vã vào giờ nghỉ bởi nhu cầu giải tỏa sau một ngày dài căng thẳng. “Nhanh” – một từ vốn để chỉ tốc độ, nay đã trở thành tên của một lối sống khá phổ biến nhưng đem lại nhiều hậu quả không tốt tới sức khỏe cộng đồng. Nhiều bạn trẻ cảm thấy mỏi mệt và muốn thoát ra, nhưng để áp dụng lối sống chậm giữa thế gian vội vã quả là một thử thách.

Sống chậm giúp bạn ưu tiên tập trung vào cảm xúc, hưởng thụ những giá trị tinh thần, và cả sự kết nối của bản thân bạn với vạn vật xung quanh. Ban đầu nhiều người sẽ e dè vì thấy chữ “chậm” trong đó. “Liệu chậm lại có tốn thời gian hơn rồi tụt hậu không?” — tôi từng tự vấn bản thân, và sau này chính tôi cũng nhận được câu hỏi như vậy từ người khác mỗi khi đề cập đến chủ đề này. Câu trả lời sau một thời gian tìm hiểu và trải nghiệm là “không”, bởi vì sống chậm không phải là lề mề.

Sống chậm được cho là “khó” vì hướng đi của nó trái ngược với đám đông. Nỗi sợ không xấu, nó được sinh ra để bảo vệ con người. Nhưng sợ hãi vì tự ti thì lại hoàn toàn khác, vì nó cản trở sự phát triển của chính bạn. Bên cạnh yếu tố khách quan, sự tự ti còn đến từ sức đề kháng tâm lý chưa tốt, khiến con người ta luôn so sánh mình với người khác. Thế giới ảo, cụ thể là mạng xã hội với quá nhiều hình mẫu đáng mơ ước là một chất xúc tác làm cho sự tự ti trong giới trẻ ngày nay trầm trọng hơn.

Để tự tin sống một lối sống khác với số đông yêu cầu về tâm lý cá nhân vững. Việc này xuất phát từ ý chí cầu tiến và khả năng cân chỉnh tâm lý để đối mặt với những thiếu sót của bản thân. Có được hai điều ấy lại là cả một quá trình tự học hỏi bền bỉ, và chính điều này hình thành độ “khó” của sống chậm.

Đa phần mọi người đều cho rằng 24h trong một ngày là không đủ để có thể hoàn thành hết công việc và mong muốn của bản thân. Nhưng nếu một ngày có nhiều hơn 24h, liệu cuộc sống sẽ thay đổi ra sao? Cuộc sống phát triển một cách nhanh chóng dẫn đến việc con người phải hoạt động năng suất và tích cực hơn để đạt được chỉ tiêu mà mình mong muốn/ xã hội đề ra. Có bao giờ bạn thấy quá mệt mỏi với những việc đó hay không? Mình tin rằng câu trả lời sẽ là có. Trong cuộc sống hiện đại, con người ta bận bịu đến nỗi chẳng có đủ thời gian để "sạc pin" cho bản thân, có cơ hội được nghỉ ngơi và thư giãn. Vòng quay thời gian của cuộc sống luôn luôn hoạt động. Đôi khi nó sẽ khiến con người làm việc không ngừng nghỉ, thậm chí ta cứ lao đầu vào làm mà chẳng kịp suy nghĩ. Vòng quay của cuộc sống thì vẫn luôn hoạt động, nhưng cơ thể của chúng ta đến một lúc nào đó nó sẽ không chịu nổi mà ngã gục xuống. Vậy tại sao ta lại không sống chậm lại để trân quý từng phút giây của cuộc sống, để thấy những khía cạnh mới mẻ và thú vị trên thế giới này? Cuốn sách này là một lời kêu gọi nghỉ ngơi với lời gợi ý 10 hoạt động nghỉ ngơi phổ biến nhất. Nó sẽ khuyến khích bạn suy nghĩ lại về việc nghỉ ngơi và đưa nó vào trong danh sách các công việc cần làm trong cuộc sống. Từ đó bạn có thể có được những cách sống và quan điểm khác so với trước đây: có thể là một chân lý mới về cách sống hiệu quả mà bạn vẫn luôn tìm kiếm thì sao?

Cuộc sống đang buộc con người phải đi theo guồng quay thật nhanh. Tuy nhiên, mặt trái xã hội cho thấy sống hối hả khiến nhiều người bị trầm cảm, u uất, rối loạn tâm lý và còn ảnh hưởng đến lớp trẻ với tình trạng "sống thử", "sống vội", "sống sơ sài"… Tác hại của sống nhanh Về phương diện sức khỏe, sống nhanh rất dễ tạo "stress" gặm nhấm thể chất và tinh thần con người. Stress là những áp lực về mặt tâm lý và những biến động trong gia đình, trong xã hội tác động lên người gây mất cân bằng. Khi bị stress, có sự tăng tiết hormon ở tuyến thượng thận (tuyến nằm úp trên 2 quả thận), có sự tăng tiết các hormon ở hệ thần kinh làm rối loạn đủ thứ. Ta cần lưu ý, stress không phải luôn luôn là xấu. Với liều lượng vừa phải, chính stress giúp ta có sự hưng phấn, cảnh giác, tập trung cao độ để đối phó lại tình huống không thuận lợi. Tuy nhiên, nếu stress cứ lặp đi lặp lại và ta không làm chủ được nó, không thích ứng với những biến đổi do nó đưa đến, cơ thể ta sẽ bị rối loạn về mặt thể chất và tâm thần. Stress không kiểm soát có thể gây nhiều bệnh nguy hiểm như bệnh tim mạch là tăng huyết áp, bệnh béo phì, bệnh tiểu đường type 2, bệnh viêm loét dạ dày - tá tràng... Sống chậm đúng nghĩa Nhiều quốc gia ra sức khuyến khích sống chậm vì một phần nhân loại tiến bộ đã coi nguyên tắc sống chậm như một phép dưỡng sinh tinh thần. Nhưng sống chậm như thế nào cho đúng, sống chậm như thế nào cho đủ và thấm thía thật sâu ý nghĩa của sống chậm thì thật là không phải dễ. Trước hết, cần lưu ý không ít người đã ngộ nhận về sống chậm. Họ mạo danh sống chậm để biện minh cho thái độ kỳ quặc hoặc hành vi thiếu trách nhiệm. Một công chức sống chậm có quyền ngồi rung đùi uống cà phê trong giờ hành chính chăng? Một nhà kinh doanh sống chậm có quyền trễ hẹn giao dịch với khách hàng chăng? Như vậy, nên sống chậm sao cho vừa lợi mình vừa lợi người. Có người nghĩ sống chậm để tỏ lòng biết ơn: "Sống chậm là đặc biệt lưu tâm đến việc mình đang làm với tất cả lòng biết ơn sâu sắc. Yêu thương nhiều hơn chỉ giản đơn là sống chậm lại một chút, nhìn ngắm đường phố xung quanh và những gương mặt thân quen. Yêu thương thiên nhiên, môi trường để không làm hủy hoại môi trường. Yêu thương bầu trời xanh là thêm yêu những cánh chim hòa bình". Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một chút, dành nhiều thời gian thư giãn, chiêm nghiệm, lắng nghe chính mình và tìm kiếm thêm yêu thương, thêm chia sẻ... Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm trong hơi thở... là một số giải pháp "sống chậm" của nhiều người thời nay. Hãy hòa mình với thiên nhiên và tận hưởng giây phút hạnh phúc trong hiện tại, sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm. Hãy nhớ rằng mình đang hiện diện trong hiện tại và điều duy nhất mình có thể làm là khiến cho hiện tại trở nên có ý nghĩa, không lãng phí nó. Sống chậm là thế đó.

Cuộc sống vội vã, gấp gáp trong hơi thở của thời đại khiến ta có lúc quên đi chính mình. Sự mệt mỏi khi cuốn vào guồng quay của cuộc sống, biến bản thân trở thành một cái máy khô khan chỉ biết toan tính làm ta có cảm giác cuộc đời này thật nhàm chán. Nhưng đừng vội trách cuộc đời nhé, ngoài kia còn nhiều thứ vô cùng bình dị và tươi đẹp để mình cố gắng. Cuộc sống là một bản nhạc có đủ những cung bậc, vui, buồn, hạnh phúc và khổ đau, là một bức tranh sống động với nhiều mảnh ghép và những màu sắc khác nhau nhưng có lẽ hai mảng sáng tối là đặc trưng hơn cả. Chính bạn sẽ là người lựa chọn cho mình một mảng màu nào đó để tự vẽ nên cuộc sống của mình. Nếu chịu khó lắng nghe bạn sẽ khám phá và nhận thấy, hóa ra cuộc sống vẫn còn vô vàn thứ đáng yêu lắm trong vỏ bọc rất đỗi giản dị, bình thường. Và khi sống chậm lại, bạn sẽ thấy mình còn may mắn và hạnh phúc hơn nhiều người. Vì thế, dù áp lực công việc đến đâu cũng hãy mỉm cười bởi ở ngoài kia có lẽ nhiều người đang mơ ước, vật lộn để tìm được việc làm. Con người là vậy, luôn vươn tới một điều gì đó thật xa xôi, nhưng lại không nhận ra được niềm vui nhỏ nhoi trong cuộc sống. Từ những điều bình dị nhất ta sẽ tìm ra những điều đẹp đẽ nhất mà ta chưa từng biết đến. Hãy sống chậm lại để lắng nghe và cảm nhận nó. Đừng ép mình biến thành người xa lạ để rồi có lúc tự hỏi: Tôi là ai? Tôi đang làm gì trong cuộc sống này? Nhưng sống chậm như thế nào cho đúng, sống chậm như thế nào cho đủ và thấm thía thật sâu ý nghĩa của sống chậm thì thật là không phải dễ. Con người muốn đi nhanh, có lẽ là bởi họ biết cuộc sống của mình hữu hạn và ngắn ngủi. Một đời người có khi chưa bằng một cái chớp mắt của vũ trụ. Tự nhiên sống chậm vì tự nhiên không mục đích. Nhưng con người lại là một tạo vật sống có ý thức và có mục đích. Dù biết rằng đôi khi vì quá nghĩ đến mục đích mà bỏ qua nhiều điều thú vị trên đường đi. Sống chậm, không phải là một cách sống đối nghịch với cách sống nhanh. Nó cũng không biện minh cho cách sống lờ đờ không mục đích, không lý tưởng. Vội vã và gấp gáp có thể sẽ khiến ta bỏ qua nhiều thứ đẹp đẽ của cuộc sống mà bản thân không biết. Để rồi có một ngày chợt nhận ra mình đã vô tình chứ không phải cuộc sống vô tình. Những người đầu tiên nghĩ đến sống chậm là những người sống nhanh nhất, đó là một cách tự nhắc nhở để điều hòa, nhắc nhở rằng con đường còn dài và cần giữ sức, cần tái tạo, để thực sự là sống, chứ không phải là phi như bay trên đường đời. Sống nhanh hay sống chậm là sự lựa chọn của thời điểm. Nếu đi quá nhanh, sợ rằng mất đi những cảm xúc nho nhỏ, thậm chí là mất đi những khoảnh khắc đẹp nhất. Một con đường nhiều lá vàng, một khoảng trời nhiều gió, một cốc cà phê thật ngon, một quyển sách thật hay… Nói cho cùng thì định luật vạn vật hấp dẫn được Isaac Newton phát hiện ra khi nằm nghỉ dưới một gốc táo. Ý tưởng về khinh khí cầu đến khi người phát minh ra nó ngồi trên một bãi biển và ngắm bầu trời… Nhưng nếu sống quá chậm, sẽ chẳng kịp tặng cho cuộc sống này được điều gì, vì chẳng có gì ngoài cái cảm xúc nhỏ nhoi cho riêng bản thân mình. Có ai đó đã nói: “Cuộc sống quá ngắn ngủi nên hãy hôn thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh”. Đấy, cái gì đáng nhanh thì nhanh, cái gì đáng chậm thì chậm. “Sống là không chờ đợi”, câu slogan quen thuộc (của một nhãn hàng) cũng đã trở thành phương châm sống của không ít người, đặc biệt là những người trẻ. Mỗi ngày sống của chúng ta với biết bao nhiêu điều mắt thấy, tai nghe để thấu hiểu và trải nghiệm bằng cách này hay cách khác đã đang thấp thoáng hay hiện hữu trong trí óc chúng ta. Và trong đời sống “phi mã” có biết bao cảnh đời đang đứng lại? Cuộc sống là muôn mảnh ghép. Chúng ta cảm nhận được bao nhiêu chất ấy trong cuộc sống này? Hạnh phúc nhất là được sống, dù ở thời điểm nào. Cần lắm một góc sống chậm để được sống đầy đủ hơn với cuộc sống, để đừng bao giờ sống thiếu khi đã được sống! Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để không hời hợt, để nuôi chín cảm xúc, để lắng nghe nhịp chảy của cuộc sống, nhịp đập của chính con tim mình, để nhận ra điều gì thực sự là cốt lõi, điều gì chỉ là thoáng qua… Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn. Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm. “Cuộc sống là một bản nhạc tuyệt vời, cũng có khi là một bản rock ồn ào cuộn sôi, cũng có khi là một khúc ballad dịu dàng chậm rãi… Vậy thì đâu có gì phải băn khoăn về sống nhanh hay sống chậm! cứ sống để sau này, khi nằm xuống cảm thấy mình sống đủ và không hối tiếc.” Có một nhà văn đã viết thế này: “…Tôi sẽ tập ăn chậm để thấy vị ngọt của hạt gạo quê nghèo, tập đi chậm để thấy hai hàng cây bên đường thay lá, tập sống chậm lại, chậm lại để nhận thấy tình đời, tình người lấp lánh bên tôi…” Cũng tùy hoàn cảnh, lúc còn trẻ, niềm tin, năng lực, sự năng động tràn đầy, bảo người ta sống chậm thì hơi khó. Trong khi cơ hội và thách thức còn đặt ra cho họ. Nhiều người vẫn sống nhanh, phấn đấu, và họ cảm thấy hài lòng với cuộc sống đấy thôi! Với họ, sống là vươn lên, nỗ lực hết mình, và họ tìm thấy niềm vui với thành công đạt được. Cũng tùy vào hoàn cảnh, ai đó sẽ nhận thấy cần sống chậm lại một chút, dành nhiều thời gian thư giãn, chiêm nghiệm và tìm kiếm thêm tình yêu thương… Học thiền, tập yoga, tĩnh tâm bằng trà đạo… là những giải pháp “sống chậm” của nhiều người thời nay. Hãy hòa mình với thiên nhiên và tận hưởng tận giây phút hạnh phúc trong hiện tại. Đôi khi bạn chỉ cần nhắm mắt lại, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được ý nghĩa cuộc sống. Đôi khi bạn chỉ cần ngừng chạy, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể cảm nhận được nhịp điệu cuộc sống. Đôi khi bạn chỉ cần im lặng, chỉ vài phút thôi, bạn cũng có thể lắng nghe được những điều kỳ diệu của cuộc sống. Đôi khi bạn chỉ cần một mình, chỉ vài phút thôi, để bạn hiểu thêm về chính mình. Đôi khi bạn cần tạm dừng lại tất cả mọi việc, tìm lại cho mình một khoảng lặng tâm hồn, tìm lại cho mình những phút giây thoải mái để lắng nghe nhạc điệu cuộc sống, lắng nghe nhịp đập trái tim, lắng nghe tiếng nói của lòng mình nghe hơi thở của đất trời và hòa mình cùng thiên nhiên.