“NHẠY CẢM” KHÔNG PHẢI LÀ CÁI TỘI!
Bạn là người có đời sống nội tâm phức tạp?
Đôi khi bạn cảm thấy dường như không ai hiểu được mình?
Bạn cũng là kiểu người thường để ý đến cái nhìn của người khác?
Luôn cố gắng làm mọi thứ thật tốt, nhưng cũng vì vậy mà khiến bản thân không vui?
Vậy rất có thể bạn là kiểu người CỰC KỲ NHẠY CẢM (Highly Sensitive Person), và có đến 15-20% dân số thế giới là người giống bạn cơ, nên đừng lo, cũng đừng sợ, bạn không phải KẺ KỲ LẠ DUY NHẤT.
Người nhạy cảm được sinh ra với những xúc cảm tinh tế và mãnh liệt hơn người khác: dễ khóc, dễ cười, dễ đồng cảm với người khác, đôi khi thích thu mình, đôi khi lại muốn hòa nhập cùng mọi người, suy nghĩ về nhiều thứ, dễ cảm thấy lạc lõng, chỉ một kích thích nhỏ cũng khiến tinh thần bất ổn…
Bạn sở hữu nhiều ưu điểm vượt trội nhưng cũng gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống thường ngày, nhất là việc kiểm soát cảm xúc. Cũng bởi vậy mà đôi khi người cực kì nhạy cảm (HSP) trở thành những kẻ lập dị trong mắt mọi người, dễ bị người khác hiểu nhầm là kiểu người thái quá, giả tạo, và bị số đông xa lánh.
“Người nhạy cảm – món quà hay lời nguyền” là CUỐN SÁCH ĐẦU TIÊN CÔNG NHẬN GIÁ TRỊ CỦA SỰ NHẠY CẢM và xem đó như một điều thiết yếu cho xã hội. Cuốn sách sẽ cho bạn thấy:
Bạn không phải kẻ lập dị, càng không phải giả tạo. Bạn đơn chỉ là một người nhạy cảm
Thấu hiểu để đồng cảm với bản thân nhiều hơn
Bạn khác biệt nhưng bạn có giá trị của riêng mình
“Người nhạy cảm – món quà hay lời nguyền” với tên gốc Highly Sensitive Person đã:
Tiêu thụ hàng triệu bản trên khắp thế giới, có mặt tại hàng chục quốc gia, trở thành INTERNATONAL BESTSELLER.
Mang lại thành công vang dội cho tác giả - tiến sĩ Elaine N Aron với những giải thưởng, sự ghi nhận danh giá
Một trong số ít những cuốn sách được nhiều người nổi tiếng trên thế giới đặc biệt đánh giá cao như tác giả John Gray, Riane Eisler, ca sĩ kiêm nhạc sĩ đình đám Alanis Morissette…
Ai cũng mang trong mình những giá trị khác biệt từ khi sinh ra và điều đó tạo nên màu sắc cho thế giới này.
Vậy nhạy cảm là món quà hay lời nguyền? Chắc bạn cũng đã có câu trả lời cho riêng mình rồi.
Xem thêm
Aron tập trung rất nhiều vào việc hàn gắn những gắn bó không an toàn trong thời thơ ấu, đến mức một trong những bài tập của cô ấy giống một bài tập tái sinh một cách đáng ngờ. Đó là tất cả một chút thú vị đối với tôi, nhưng nó có thể làm nổi con thuyền của người khác. Ồ, và giai thoại mà cô ấy kể về một đứa trẻ rất nhạy cảm lớn lên, vào đại học và treo cổ tự tử... Vâng, điều đó hơi chói tai và tôi nghĩ tôi thà không có câu chuyện đó trong đầu còn hơn. Nhưng bất chấp tất cả những điều này, tôi nhận thấy cuốn sách đã cho tôi cái nhìn sâu sắc về những thứ khiến tôi choáng ngợp và cách quản lý chúng trong cuộc sống hàng ngày. Không có nghĩa là tôi luôn làm theo gợi ý của cô ấy. Ý tôi là, ngay bây giờ tôi đang cố gắng viết một bài đánh giá sách trong khi đổ mồ hôi trong chiếc áo choàng tắm quá ấm và trong khi một đứa trẻ đang rải những chiếc kẹp giấy khắp nơi và đứa kia đang hét lên từ phòng tắm rằng cô ấy cần thêm giấy vệ sinh mặc dù có một cuộn thêm chỉ cách nhà vệ sinh vài bước chân. Tác nhân kích thích mà tôi nên loại bỏ là bài phê bình sách (hoặc có thể là áo choàng tắm, hoặc có lẽ tôi chỉ nên đưa giấy vệ sinh cho con mình), nhưng tôi có đang làm điều đó không?