Xem thêm

Là do sự nông cạn và dễ dãi của chính anh. Ai đã thỏa mãn cái tôi của Naomi đến mức nàng không bao giờ còn biết gì ngoài nó nữa? Cũng là anh. Đặc biệt khi vẻ đẹp lai Tây của Naomi nở rộ và làm nở rộ theo đó dục vọng của anh đối với nàng, dục vọng ấy đã giết chết khả năng cải hóa cuối cùng của anh đối với Naomi. Tại sao nàng ăn chơi trác táng và hoang dâm vô độ? Vì chính anh đã dạy nàng sống như thế, và vì anh đã cho phép mình sống như thế, chính anh đã cho phép nàng sống như thế.  Mọi người thường thấy rõ dục vọng của Naomi nhưng ít xem trọng dục vọng của Joji, dù nó cũng vô cùng lớn lao và không kém phần bệnh hoạn. Trong một phương diện nào đó, anh là nạn nhân của dục vọng của chính mình. Tại sao Naomi có thể thao túng Joji? Câu trả lời rất đơn giản: vì anh đã thần phục nàng và tự biến mình thành con rối. Không ai hiểu rõ sự đàng điếm và độc ác của Naomi bằng Joji, không ai hận nàng bằng anh. Nhưng anh yêu nàng, và còn hơn cả yêu, anh tôn thờ vẻ đẹp thân thể của nàng bằng toàn bộ sức nặng linh hồn của một con chiên mù quáng. Lý trí của anh không thể bước qua sự mù quáng ấy. Và toàn bộ những tình cảm cao quý khác của anh, như lòng tự trọng và sự hối hận với mẹ ruột mình, cũng không chiến thắng được dục vọng của anh đối với Naomi. Anh là một kẻ cuồng si khờ dại, không phải vì anh bị lợi dụng, lường gạt, mà bởi anh biết mình bị lợi dụng, lường gạt, nhưng vẫn chấp nhận để bị cuốn vào vòng xoáy hủy diệt của tình yêu. Anh có thể từ bỏ Naomi bất cứ khi nào anh muốn, nhưng vấn đề là anh không thể sống thiếu cô, anh không thể sống thiếu dục vọng của đời mình.

"Naomi - Tình khờ", hay khi đam mê mù quáng đầu độc bạn, giam cầm bạn và nuốt chửng bạn.

Jôji, một kỹ sư 30 tuổi, không tự tin về bản thân, đã bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Naomi, một cô hầu bàn 15 tuổi. Đầu tiên anh ta trở thành người tình của cô ấy, và sau đó kết hôn với cô ấy.

Nhưng Naomi xinh đẹp lại xảo quyệt, độc ác, không chung thủy, tiêu xài hoang phí, bị phương Tây và sự hiện đại của nó mê hoặc. Cô ấy phát huy sức mạnh khiêu dâm đối với Jôji, người hoàn toàn phục tùng, người đã sẵn sàng tha thứ cho mọi tội lỗi từ cô.

Mặc cho tính cách xảo quyệt của Naomi, tôi vẫn không thể thương được Jôji. Anh ta quá yếu đuối, bị dục vọng lấn át, dễ bị lôi kéo. Anh ta có sự lựa chọn để kết thúc mối quan hệ độc hại này nhưng anh ta lại bám lấy nó và thích thú với nó.

Chà, cuối cùng anh ấy cũng nhận được những gì anh ấy xứng đáng phải nhận. His choice, his karma mà! 

Một cuốn tiểu thuyết dễ đọc về cuộc sống hôn nhân không mấy êm đềm.

Trong cuốn tiểu thuyết này, Tanizaki cũng đưa ra những băn khoăn trăn trở về sự chuyển đổi từ những giá trị truyền thống sang phương Tây hóa quá mức.

Bằng một niềm tin nhất định về người phụ nữ lý tưởng: dịu dàng, tươi tắn, ngây thơ, Jôji sẽ nhào nặn người yêu mình theo ý muốn của anh ta, để anh ta có thể khoe cô ra với thế giới. 

"Cô bé ngây thơ" mà Jôji muốn nhào nặn thành một người phụ nữ hoàn hảo dành riêng cho anh lại trở thành một người phụ nữ "hư hỏng", một "con ác quỷ". Bởi "hiện đại", "tự do", "nữ quyền" đã chiếm lấy thần trí cô. 

Câu chuyện tình yêu này pha trộn giữa hai nền văn hóa luôn tìm cách thuần hóa và quyến rũ nhau, nhưng lại không biết đến bất kỳ quy tắc ứng xử tốt nào để có thể dung hoà được cả hai. Jôji - mang trong mình văn hoá Nhật Bản cổ điển, và Naomi - mang trong mình trái tim Tây phương, mỗi người đều mơ về đối phương dưới ánh sáng của những ham muốn và trí tưởng tượng của riêng mình, và mong muốn đối phương quy phục. Nhưng vì không thể tìm được tiếng nói chung mà đôi bên vừa yêu, vừa hận lẫn nhau. 

May mắn thay, lịch sử đã đi hết gần một thế kỷ, Nhật Bản và phương Tây ngày nay cũng đã có những điểm dung hoà, giống như đàn ông và phụ nữ cũng đã có cách hoà hợp lối sống mà vẫn giữ được sự tôn trọng lẫn nhau. Có lẽ tác phẩm này đã tiên tri được chút gì về tương lai chăng?! 

Một người đàn ông nghĩ rằng anh ta có khả năng biến một cô gái trẻ tội nghiệp trở thành một hình mẫu theo ý mình, như thể cô ấy là người mẫu bằng đất sét vậy. Có gì đáng ngạc nhiên, đáng sững sờ khi cô "búp bê" của anh ta thoát khỏi anh ta cả về thể xác lẫn tư tưởng, khiến anh ta mất quyền kiểm soát. 

Thông qua một câu chuyện tình yêu độc hại, hai nhân vật chính của tác phẩm này, thể hiện sự giằng xé giữa truyền thống và hiện đại, Nhật Bản và phương Tây. Khi các mảng kiến ​​tạo hình thành xã hội dịch chuyển, những người bị mắc kẹt trong vết nứt không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với những con quái vật mang tên "hiện đại" mà họ đã giải phóng từng ngày.

Người kể chuyện, Jôji, muốn trốn tránh mọi ràng buộc và thoát khỏi những quy ước khắt khe của gia đình và hôn nhân, đã cố gắng chiếm lấy tâm hồn của một người phụ nữ bằng cách thu lợi mà không cần đắn đo từ sự thấp kém trong xã hội của cô ấy. Bất chấp sự không môn đăng hậu đối này, Naomi đã nắm bắt cơ hội duy nhất để giải phóng cuộc đời. Toàn bộ câu chuyện là sự giằng xé của hai con người để nắm quyền chủ động trong mối quan hệ, giống như người Nhật thời điểm đó đấu tranh để giữ lại cốt cách truyền thống trong thời đại phương Tây hoá tràn vào xã hội. 

Khi đọc xong cuốn sách này, tôi không cảm thấy xung đột giữa Nhật Bản truyền thống và Tây hóa nhiều như khoảng cách giữa hai thế hệ và hai thế giới, vì chồng hơn vợ 15 tuổi và không cùng tầng lớp. Đúng là câu chuyện nhấn mạnh Jôji coi Naomi là phụ nữ phương Tây ưu tú nhất, so sánh cô với Mary Pickford. Nhưng câu chuyện có thể được hiểu theo cách khác.

Jôji và Naomi không phải là một tình yêu thầm lặng. Tác giả đã chăm chút rất nhiều chi tiết để miêu tả cuộc thăng trầm của cặp đôi này. Nhưng vì người kể chuyện là Joji nên chúng ta chỉ có thể hiểu được một phần của câu chuyện, một luồng tư tưởng được dẫn dắt. Tanizaki đã miêu tả một cách tài tình những giai đoạn từ ngưỡng mộ đến tức giận, thậm chí là căm ghét của Jôji đối với Naomi, điều sẽ tô điểm cho cuộc sống của cặp đôi này.

Hơn nữa, tính hai mặt của cảm xúc này được mô tả rất rõ ràng trong đoạn trích này: “Khuôn mặt của cô ấy vào đúng thời điểm tôi tự nhủ rằng một người phụ nữ càng trở nên xinh đẹp thì cô ấy càng trở thành mục tiêu căm ghét của đàn ông. Cái khuôn mặt thối rữa, gớm ghiếc đến mức có lấy dao găm đâm cũng không đủ làm tôi thỏa mãn. Khuôn mặt này mãi in sâu vào đầu tôi như một thanh sắt nung đỏ, không thể xóa nhòa dù tôi có cố xóa đi, giờ đây, tôi không không biết tại sao, thời gian trôi qua, cô ấy hiện ra trước mắt tôi ngày càng rõ ràng hơn và bây giờ tôi cảm thấy sức nặng của ánh mắt cô ấy dán vào mình; nhưng cả khía cạnh ghê tởm của nó cũng dần dần thay đổi thành một vẻ đẹp sâu thẳm không thể đo lường được". 

Câu chuyện diễn ra ở Tokyo vào những năm 1920.

Jôji là một thanh niên tỉnh lẻ ngây thơ, tốt về mọi mặt: đạo đức tốt, hoàn cảnh nghề nghiệp tốt. Là một người đàn ông bình thường, ghét sự xa hoa. Năm 28 tuổi, anh gặp Naomi, 15 tuổi, một cô hầu bàn trong một quán cà phê, còn rất trẻ. Nhìn thấy cô gái trẻ rất xinh đẹp và hấp dẫn này hơi cô độc, anh quyết định thu nhận cô về dưới mái nhà của mình, trở thành người tình của mình và để chuẩn bị cho cô trở thành vợ chính thức vào một ngày nào đó. Sau đó, trong tình yêu điên cuồng, anh cưới cô. Nhưng Naomi sẽ không chỉ là vợ anh, cô ấy còn là một con búp bê quý giá, một vật trang trí trong cuộc đời anh. Jôji hoàn toàn bị mê hoặc bởi Naomi:

“Tôi tắm rửa cho cô ấy, ghi lại chi tiết sự phát triển từng ngày của chân tay cô – tóm lại là sự biến đổi từ thiếu nữ thành người lớn…”

Những khởi đầu hạnh phúc tuyệt vời được theo sau bởi thời gian khi bộ mặt thật của Naomi sẽ được đưa ra ánh sáng. Jôji sẽ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

“Khi tôi nghĩ về nó, tôi chưa bao giờ bắt gặp một vẻ đẹp mê hoặc như vẻ đẹp mà nó phát ra sau đó. Cô ấy đã trở thành một con quỷ nhập thể, nhưng đồng thời, tất cả những gì đẹp đẽ trong cô ấy, trong cơ thể cô ấy, trong tâm hồn cô ấy đều được đưa đến đỉnh cao nhất. »

Phải, Naomi sẽ trở thành một con quỷ quyến rũ và sức mạnh khiêu dâm hủy diệt.

Một cuốn tiểu thuyết xuất sắc, được viết vào năm 1926, tất cả đều rất tinh tế, từ đó tỏa ra một sự khêu gợi kín đáo.

Trong bối cảnh của biên niên sử được viết tám năm sau này, Jôji, người kể chuyện, cho chúng ta thấy những sai lầm của quá trình phương Tây hóa Nhật Bản và đặc biệt là Naomi, người bị mê hoặc bởi mọi thứ đến từ nơi khác, anh ta rất gắn bó với các giá trị truyền thống.

Tác giả giới thiệu Naomi với chúng ta như hình ảnh của thế giới phương Tây đối với một người Nhật. Sự chỉ trích mỉa mai của Junichiro về việc người Nhật thích lối sống phương Tây là hiển nhiên.

Một cuốn tiểu thuyết cổ điển của một tác giả cổ điển, kể về một chuyện tình cũng rất mực cổ điển, cổ điển đến mức trở thành kinh điển trong văn học Nhật. 

Chúng ta đang ở năm 1918. Jôji, một kỹ sư trẻ hai mươi tám tuổi, yêu điên cuồng Naomi, một cô hầu bàn trong quán bar. Điều đó không có gì khác thường, ngoại trừ việc Naomi chỉ mới mười lăm tuổi. Không nhất thiết phải nghĩ về Lolita đâu, vì việc này cũng rất bình thường đối với xã hội Nhật Bản lúc bấy giờ. Jôji dũng cảm này sẽ kết hôn với Naomi, theo một cách lịch sự và trang trọng nhất có thể. Anh sẽ tìm mọi cách để biến cô ấy trở thành một người vợ thành đạt và truyền thống như cách các cô vợ truyền thống phục tùng người chồng của mình. 

Tất nhiên, mọi thứ sẽ không thực sự diễn ra theo cách đó. Naomi sẽ nhanh chóng bộc lộ, ngoài tính khí bốc lửa, sở thích nhất định đối với những thứ đẹp đẽ, mà còn có khát khao tự do hơn trong mọi lĩnh vực. Do đó, cô ấy trở thành nguyên mẫu của phụ nữ được gọi ở Nhật Bản thời điểm đó là "moga", "những cô gái hiện đại", những cô gái khiến người chồng bất hạnh nhưng vẫn yêu cô ấy điên cuồng. Câu chuyện về cặp đôi đầy màu sắc này kéo dài từ năm 1918 đến 1926, khi cuộc cách mạng văn hoá phương Tây diễn ra tại Nhật.

 "Naomi - Tình khờ" là một cuốn tiểu thuyết thú vị, đôi khi hài hước, vì sự mù quáng của Jôji tội nghiệp và sự phù phiếm trong những ham muốn của anh ta là quá rõ ràng. Một cách ngấm ngầm, đây cũng là một câu chuyện tuyệt vời tràn đầy sức sống, tự do, thể hiện sự kính trọng theo cách riêng của nó đối với phụ nữ Nhật Bản thời bấy giờ.

”Tình Khờ” cho người đọc chiêm ngưỡng một bức tranh sống động về nước Nhật đầu thế kỷ XX với làn sóng Âu hóa của văn minh phương Tây. Tầng lớp thanh niên Nhật Bản lúc bấy giờ loay hoay giữa việc tiếp nhận cái mới và giữ gìn nếp cũ. Những quan niệm đạo đức theo khuôn phép truyền thống cũng từ đó mà thay đổi. Đầu tiên là chuyện yêu đương.


Chuyện tình của Joji và Naomi bắt đầu một cách tự nhiên và mới mẻ, khác hẳn với lối mòn cũ kỹ của chuyện tình cảm theo quan niệm truyền thống. Những cuộc tình gượng gạo mà hai nhân vật chính quen nhau qua một bà mai, qua vài lần gặp mặt và thế là cả hai thành vợ chồng. Thứ tình cảm theo công thức khá “thủ cựu" đã làm những thanh niên tân thời của Nhật Bản cảm thấy chán ngán. Họ bắt đầu đi tìm tình yêu theo cách của riêng mình.


Hình ảnh một anh chàng tư chức hiền lành luống cuống bước đi theo nhịp nhạc đặt cạnh một cô nàng mới lớn lém lỉnh bắt nhịp rất nhanh với những điệu nhảy của người phương Tây là sự so đắt giá, sâu sắc và chân thực mà tác giả dùng để nói về đất nước trong buổi giao thời. Ai cũng thích cái mới, nhưng không phải kẻ nào cũng dễ dàng hòa mình vào những thứ tân thời.


Được ví như Lolita của văn học Nhật, “Tình Khờ” là áng văn vừa lãng mạn, vừa sâu lắng nhưng cũng không kém phần kịch tính và tinh tế về tình yêu. Cuối cùng, ai là kẻ khờ? Sự khờ khạo đôi khi hóa thành ngu ngốc không thuộc về người đàn ông hay người phụ nữ. Khi yêu, tất cả những người yêu chân thành đều biến thành kẻ khờ. Tình ái là mới là “người khờ dại vĩ đại” của nhân loại.

“Tình Khờ” là câu chuyện kể về chàng tư chức mẫn cán Joji với ước mong “dấm” được một cô gái xinh đẹp, thanh lịch, vừa tốt gỗ vừa tốt nước sơn để sau này cưới làm vợ. Chàng phải lòng Naomi - cô gái mười lăm tuổi bẽn lẽn, trông có vẻ thông minh phục vụ ở quán cà phê. Cảm thương cho thân phận nghèo hèn của cô gái trẻ có đam mê học tập, say mê vẻ đẹp lai Tây hiếm có, Joji đón cô về sống cùng nhà, nuôi ăn nuôi ở, không tiếc tay sắm sửa quần áo mới tân thời chu cấp tiền cho cô nàng học Anh ngữ, học đàn, học nhảy rồi còn tự mình dạy kèm, rèn giũa. Nấu cơm, rửa bát, giặt giũ Naomi cũng chẳng mấy khi đụng tay vì sợ những ngón tay sẽ trở nên thô kệch, không thể đánh đàn được. Joji còn chăm chút cho “cô vợ tương lai” đến mức tự mình tắm cho nàng, âu yếm gọi nàng là “bé bự”, hân hoan khi được nghe tiếng “papa” từ người đẹp, thậm chí còn làm ngựa cho Naomi cưỡi nhong nhong. Joji tựa như chàng Pygmalion trong thần thoại Hy Lạp say sưa đẽo gọt nên bức tượng nữ thần trong mơ. Nhưng mộng đẹp cũng tàn, Joji nhận ra “kiệt tác” của mình chỉ có vẻ ngoài đẹp ma mị mà trí não thì rỗng tuếch, bản tính thì dâm đãng. Dẫu biết vậy nhưng Joji vẫn không thể dứt tình với Naomi, bởi nàng là trái chín chàng đã cất công chăm bón bao lâu nay và hơn hết thảy, thân thể Naomi có sức quyến rũ không thể kháng cự. Thế nên dù Naomi có ích kỷ, có xấu xa, có qua lại với biết bao đàn ông thì với Joji - kẻ đã hoàn toàn bị chế ngự thì vẫn nguyên một tình yêu cuồng si, nguyện hết lòng vì nữ thần trong lòng mình.