Agatha - Bức tượng nổi loạn của tuổi trẻ khi đã bước sang tuổi trung niên
Agatha - người phụ nữ bị kết án 35 năm tù, 30 năm trong nhà giam và chỉ còn năm năm nữa là mãn hạn nhưng nếu có thể người ta sẽ ân xá cho bà chỉ còn hai năm trước dự kiến vậy thì tại sao bà không thể chờ đợi được nữa để hoàn toàn tự do. Chỉ bởi vì hạnh phúc không bao giờ là chờ đợi. Thà cứ vùng vẫy trong hy vọng dẫu biết rằng là không thể nhưng còn hơn là bạn chìm nghỉm theo tự nhiên trong vô vọng. Bà muốn làm điều gì đó trong cuộc đời lở dở nhiều thứ của bà, nếu không thực hiện ngay lập tức không biết bao giờ bà mới có dũng khí tiếp để đạt tới ước mơ.
Agatha đã phá vỡ nếp sinh hoạt tẻ nhạt thường nhật của Milly. Cách biệt nhau ba mươi tuổi, nhưng trong suốt chuyến đi, hai người phụ nữ cùng nhau chia sẻ quá khứ và khơi lại ngọn lửa tình yêu vốn đã tắt lụi. Trên hành trình năm ngày đi ô tô xuyên nước Mỹ, cô gái này biết được người bạn mới bất đắc dĩ kia của mình đã có một quãng tuổi trẻ ăn chơi nồng nhiệt, ngông cuồng, thậm chí bàn tay đã dính máu để rồi phải cố kìm giữ cái sôi nổi, nồng nhiệt ấy suốt hơn ba mươi năm đằng sau song sắt nhà tù. Nhưng một bí mật, một sự thật dường như là một cú sốc lớn trong cuộc đời Milly chính là mối quan hệ ruột thịt giữa cô và Agatha, đến sự thật mẹ cô và dì cô đã đổi tên cho nhau, dì cô đã chấp nhận hy sinh vào tù thay chị gái vì mong đứa bé chị mang trong bụng lúc đó với người đàn ông mình yêu, một đứa trẻ vô tội được tự do.
Sau một loạt những cảm xúc vỡ òa, Marc Levy đã khép lại câu chuyện của mình với cái kết không thể viên mãn hơn. Milly đã được gặp và òa khóc trong vòng tay người cha cô mong đợi được biết mặt bao năm trời. Agatha thì được trở về với cuộc sống tự do, bình yên, ấm áp bên người đàn ông cô yêu, được chiêm ngưỡng thiên nhiên trải dài đến tận đường chân trời, được hít sâu vào lồng ngực mùi thông hòa lẫn với mùi đất ẩm và nghĩ rằng cuộc sống của mình lúc này bắt đầu giống với ý niệm khác về hạnh phúc mà bà vẫn hằng mơ ước.

Vòng lẩn quẩn của tình yêu. Nhưng suy cho cùng yêu là cảm giác tuyệt vời mà không cần sự đáp trả.
Trong mối quan hệ bạn bè thời trẻ của Agatha, thì Max yêu bà ngay cả khi bà đã vào tù, ông vẫn đến thăm bà trong suốt ba mươi năm. Ngày thoát ra khỏi tù, người đầu tiên bà nhờ giúp đỡ đó là Max và gặp Helen-vợ chưa cưới của Max trong hai mươi năm. Helen yêu Max, Max yêu Agatha nhưng đáng tiếc Agatha không yêu ông mà yêu một người đàn ông khác đó là Tom Bradley, nhưng Tom Bradley trong một lần vô tình đã có con với chị gái của Agatha. Agatha chấp nhận đổi tên thành chị gái mình và chấp nhận ở tù thay chị gái vì một sinh linh bé bỏng sắp chào đời. Và đó là lý do tại sao mối tình của họ bị chia cắt ba mươi năm sau chấn song tù. Một cái vòng lẩn quẩn của tình yêu thật sự, tình yêu mà không rắc rối thì cũng chẳng phải là tình yêu.
Một tình bạn đáng trân quý
Khi đọc Một ý niệm khác về hạnh phúc, tôi đã trăn trở rất nhiều và tôi tin sẽ có nhiều người khác cũng giống như tôi mỗi khi nghĩ về tình bạn. Tình bạn giữa Agatha và những người bạn của cô thật sự khiến người ta phải ngưỡng mộ, phải trân quý. Trong những năm tháng tuổi trẻ, họ có nhau, cùng nhau sẻ chia hạnh phúc, buồn vui, vinh nhục. Khi đã là những ông, những bà, họ có nhau, giúp đỡ nhau tìm lại tự do, hạnh phúc.
Văn Marc Levy viết, truyện Marc Levy kể nhiều khi rất nhẹ nhàng, giản đơn nhưng những cảm xúc ông gieo vào lòng ta cả khi đã gấp trang sách lại, những lời nhắn nhủ ông gửi lại trong những khoảng vô hình nơi trang giấy luôn làm ta trân trọng hơn những trang viết, những câu chuyện ấy. Sống là hy sinh, hi sinh là hạnh phúc, lời nhắn gửi ấy giản dị mà sao sâu sắc quá, nhẹ nhàng mà sao thiêng liêng quá! Agatha đã sống, đã hi sinh và cuối cùng cũng đã được đón nhận hạnh phúc.Tôi đã từng trách sao Agatha lại quyết định đi tù thay cho người chị gái của mình trong khi chị ấy đang mang thai giọt máu của người đàn ông mình yêu. Tại sao lại quyết định vậy, ba mươi năm tù chứ có phải ba tháng, ba năm đâu! Đó là một khoảng thời gian quá dài trong một đời người ngắn ngủi, khoảng thời gian có thể lấy đi ở con người ta quá nhiều điều. Nhưng Agatha chấp nhận điều đó, một sự hi sinh lớn lao, cao cả mà sau này tôi đã phải thấy hối hận vì suy nghĩ trách cứ trước đây của mình. Bà xứng đáng được đón nhận hạnh phúc, dù cho có hơi muộn. Nhưng đó là hạnh phúc bà tự mình tìm lấy, là mơ ước bà không ngừng theo đuổi…

Trong nhóm những người bạn cùng chiến đấu đó có chị gái của Agatha, và cái đêm chị gái bà tán tỉnh người bà yêu đến điên cuồng, Brad, đã để lại hậu quả cho suốt ba mươi năm. Vì chị gái, vì một sinh linh bé nhỏ, mà Agatha chấp nhận đổi tên cho chị gái mình, chấp nhận ngồi tù thay chị gái mình. Ba mươi năm, những giấc mơ hòa lẫn với cơn ác mộng cứ đeo đuổi bà. Trong giấc mơ là hình ảnh nụ cười của người bà yêu và trong cơn ác mộng là hình ảnh chị gái đến cướp người đó đi.
Milly, ba mươi tuổi, vừa tốt nghiệp trường Luật và đang làm việc tại văn phòng nhà trường. Cô có người yêu tên là Max và cậu bạn thân tên là Jo. Cuộc sống buồn tẻ của cô dường như thay đổi sau khi một người phụ nữ lạ mặt ngồi lên xe và “bắt cóc cô” cùng đi dọc nước Mỹ theo đường vòng. Và cũng nhờ chính chuyến đi đó mà Milly hiểu thêm về con người mình, rằng cô luôn luôn chấp nhận sự yên ổn đến tẻ nhạt của cuộc sống hàng ngày, rằng cô vẫn chưa hiểu trái tim mình thuộc về đâu sau khi gặp những người bạn của của Agatha. Có thể cháu không thể tin nổi nhưng những người nổi tiếng nhất thế giới đều từng trải qua tuổi đôi mươi và vào tuổi đó họ đều lang thang, du mục. Câu nói của Raul, một người bạn thương yêu Agatha, có thể làm yên lòng hơn những trái tim đang lạc lối trong khủng hoảng tuổi hai mươi, hay những người đang sợ hãi không dám bước ra khỏi cuộc sống tẻ nhạt hàng ngày như Milly. Vì cháu hoàn toàn không muốn giống cô lúc này, nên đừng đợi ba mươi năm nữa mới làm những gì mình thích. Hãy can đảm và theo đuổi ước mơ, hạnh phúc của mình.Nhờ những bài học cuộc sống và một sợi dây tình cảm vô hình ấy mà Milly chấp nhận tiếp tục hành trình đầu nguy hiểm cùng Agatha và khóc như một đứa trẻ khi phải rời xa bà. Cuộc hành trình bất ngờ ấy giúp Milly phát hiện ra những bí mật về gia đình và gặp lại người cha mà cô đã mong mỏi suốt ba mươi năm, sau hàng ngàn lần thất bại khi cố tưởng tượng ra khuôn mặt của ông.
Cũng như những tiểu thuyết khác của Marc Levy, tình yêu chân thành, lãng mạn là điều không thể thiếu. Đọc những dòng đầu tiên, mình ngay lập tức nhận ra thứ văn phong phảng phất và man mác nỗi buồn quen thuộc của Marc. Một ý niệm khác về hạnh phúc không chỉ là câu chuyện về hai người phụ nữ ở hai độ tuổi, hai thế hệ khác nhau, kể cho nhau nghe về những mối tình của mình, cùng nhau đi tìm về ký ức của tình yêu xưa cũ, mà còn là một câu chuyện về tuổi trẻ, về lý tưởng, về những điều ngông cuồng và điên rồ mà chúng ta thường làm trong tuổi trẻ.
Bằng lối kể chuyện hấp dẫn, có cao trào kịch tính, có khoảnh khắc chết lặng, Marc Levy vẫn luôn như thế, vẫn luôn là người lôi dắt độc giả đi sâu vào mê cung câu chuyện bất ngờ và giàu tính nhân văn. Một cái kết hơi hụt hẫng nhưng xem ra lại là cái kết hoàn hảo nhất, bởi tất cả các nhân vật trong Một ý niệm khác về hạnh phúc nói cho cùng đều là những con người xứng đáng có được hạnh phúc.
Tình cảm gia đình, tình bạn, tình đồng đội, tình yêu, hết thảy đều được tác giả lồng vào mạch truyện một cách tài tình và hợp lý. Là tình dì cháu chưa bao giờ gặp mặt nhưng lại có sự hợp rơ đến lạ. Là tình bạn vượt lên trên tình yêu giữa Jo và Milly. Là tình đồng đội giữa những con người gắn bó với nhau bằng lý tưởng, đã thật hạnh phúc chào đón người đồng đội xưa, dù người ấy đang là kẻ vượt ngục bị truy nã. Là tình yêu đôi lứa bất chấp thời gian và không gian của Tom và Agatha… Tất cả tạo nên một bức tranh thật chân thật, đẹp đẽ đến lạ lùng.
(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.