Mình Có Nợ Nhau Từ Kiếp Trước
Dường như không phải cô ấy bị thế giới này bỏ rơi mà chính cô ấy mới là người bỏ rơi thế giới này. Nắng mưa gió bão thì có liên quan gì tới cô ấy? Năm mới lễ tết có liên quan gì tới cô ấy? Cô ấy nhìn tôi bằng một ánh mắt đầy nghi hoặc, nghi ngại về lòng thương hại mà tôi dành cho cô ấy. Nhưng sự cô đơn và đau khổ của cô ấy, dù có khéo đến mấy cũng không thể che giấu hết được.
Cái cô bé ngốc nghếch này! Tôi ôm cô ấy chặt hơn. Cô gái phiêu bạt cả cuộc đời này, đã không còn chỗ nào để đi nữa rồi. Giây phút được ôm cô ấy vào lòng, đó là một cảm giác vui mừng thê lương đầy do dự, đó là cây cỏ dài dặc uyển chuyển liên tiếp trong lòng, mềm mại như những sợi tơ mỏng manh, vương vấn.
Xem thêm
Một trong những thông điệp mạnh mẽ nhất của cuốn sách là câu hỏi về số phận. Nếu chúng ta có nợ nhau từ kiếp trước, thì liệu chúng ta có thể trả xong món nợ đó và bước tiếp, hay chúng ta sẽ mãi mắc kẹt trong một vòng lặp không hồi kết?
Tào Đình không đưa ra một câu trả lời dứt khoát, mà để nhân vật chính tự tìm ra đáp án qua những lựa chọn của mình. Tình yêu của họ không chỉ là sự cuốn hút vô hình, mà còn là sự đấu tranh để thoát khỏi những ràng buộc của quá khứ.
Cuốn sách khiến độc giả tự hỏi: Ta có đang bị ràng buộc bởi những gì đã qua, hay ta thực sự làm chủ cuộc sống của mình? Và nếu ta có thể thay đổi số phận, ta có dám buông bỏ để bước đi trên một con đường mới hay không?