“Anh nằm dư một tuần trong bụng mẹ, bởi không chịu rời khỏi mẹ,
tôi nằm thiếu một tuần trong bụng mẹ, bởi muốn sớm nhìn thấy mẹ
Thằng út nằm trong bụng mẹ không thiếu ngày nào bèn nhảy ra, bởi đã hẹn với mẹ.
Ba anh em, từ trong bụng mẹ, đã yêu thương mẹ theo cách của riêng mình.”
Không cần nhiều lời hoa mỹ, lòng yêu thương mẹ của Cửu Bả Đao đầy ắp những trang anh viết trong giai đoạn bên giường bệnh người mẹ. Tình cảm thiêng liêng đó vốn chẳng riêng ai, thật dễ lan truyền tới mỗi chúng ta, nên mỗi khi mở cuốn sách này ra, tim ta lại rung lên những nhịp xốn xang về Mẹ.
Nhận định
“Ba yếu tố của một cây bút: Tình cảm, nguồn cảm hứng và động lực. Trong cuộc đời tôi, tình yêu mà mẹ dồn cho tôi có đủ ba thứ đó.”
“Tôi từng là một hình ảnh của nhiệt huyết, một totem đã được công nhận, nhưng khi ai cũng nói đến nhiệt huyết, thì tôi hiểu rằng, đến lúc phải đi tìm những trận chiến khác.” (Cửu Bả Đao)
Xem thêm
Trong “Mẹ, Thơm Một Cái”, Cửu Bá Đao không sử dụng cao trào kịch tính để lôi kéo người đọc mà chọn cách lặng lẽ gieo cảm xúc qua từng chi tiết đời thường. Tình cảm giữa mẹ và con trai được thể hiện không qua những lời to tát, mà qua sự quan tâm âm thầm, những hy sinh nhỏ bé mà người mẹ dành cho con. Cái cách mẹ chuẩn bị từng bữa ăn, cái cách bà im lặng chịu đựng bệnh tật để con yên lòng – đó chính là hình ảnh của hàng triệu người mẹ ngoài đời thực.
Cái tài của Cửu Bá Đao nằm ở chỗ ông khiến người đọc nhìn thấy bóng dáng mẹ mình qua nhân vật trong truyện. Và rồi, người đọc tự hỏi: đã bao lâu rồi mình chưa ngồi ăn với mẹ một bữa cơm thật trọn vẹn? Bao lâu rồi chưa nói lời cảm ơn? Mẹ, Thơm Một Cái là một cuốn sách để đọc bằng trái tim – và đôi khi, nó khiến trái tim ấy đau nhói vì nhận ra mình đã vô tình thờ ơ với người yêu thương mình nhất.