Người xa lạ (còn được dịch Kẻ xa lạ hay Người dưng; tiếng Pháp: L'Étranger) là một tiểu thuyết của Albert Camus được viết vào năm 1942.
Đây là một tác phẩm lạ thường nói về một người đàn ông Pháp bị bệnh tâm thần, người mà cuối cùng đã bị tống giam vì tội giết người, và ngồi chờ bị hành hình. Trong thời gian đó, ông đã suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời của ông cũng như nhìn ra được và ao ước có được một cuộc sống an lành trở lại.
Đây là một trong những tác phẩm đầu tay của Albert Camus, cũng như những học thuyết cơ bản của ông về những điều phi lý và vô lý (tiếng Anh: absurdism)
Xem thêm
Meursault, nhân vật chính, là một người đàn ông không có cảm xúc và không thể cảm thấy hối tiếc. Những khiếm khuyết này thể hiện rõ ràng khi anh không khóc và dường như không mấy bận tâm trước cái chết của mẹ mình. Chúng lại lộ diện khi anh đồng ý viết một bức thư cho một người bạn, để người bạn có thể mời lại bạn gái cũ nhằm đánh đập cô. Điều này chủ yếu được thể hiện khi anh bắn một người lạ - một người Ả Rập - sau một cuộc xung đột trên bãi biển. Năm phát súng: phát đầu tiên, một khoảng dừng, rồi bốn phát tiếp theo. Chính việc "bốn phát tiếp theo" đã khiến anh bị kết án.