Hãy Là Tất Cả Hoặc Không Là Gì
Xem thêm

“Đời là chiến trường, và ai ai cũng đang chiến đấu. Không giúp được gì nhau. Không sống được thay phần của nhau thì im lặng đi. Đừng phán xét người khác khi chưa chắc đời bạn đã ra gì…”

Chúng ta vẫn luôn như thế, chỉ nhìn thấy ánh hào quang của người khác, nhưng chẳng hề hay biết những mất mát mà họ đã đi qua.

Chúng ta trách móc cuộc đời quá bất công, trong khi bản thân không biết đánh vần một từ “nỗ lực”.

Chúng ta cười nhạo người khác ấu trĩ và dại dột, trong khi bản thân chẳng có nổi một “ước mơ”.

Chúng ta lấy “cơm áo gạo tiền” làm lý do để ngụy biện, lấy trách nhiệm nghĩa vụ làm cái cớ để trì hoãn, cứ thế từng bước thỏa hiệp với thế giới này.

Dùng nụ cười làm lá chắn. Dùng tiền bạc làm thước đo. Chúng ta phóng mắt nhìn cảnh sắc xung quanh qua bộ lọc hư ảo và phù phiếm. Từ từ quên hết nguyện ước thưở ban sơ. Hăm hở tiến lên mà không hay đang đánh mất mình từng chút một.

Giữa dòng đời cuồn cuộn ngược xuôi, đã bao giờ bạn dừng lại và tự hỏi: “Đâu mới là điều đáng kể nhất đối với một con người?”

Với tôi, đó là việc nắm bắt và làm chủ được tâm mình – Tức là hiểu rõ mình là ai, mình muốn gì và muốn đi đến đâu. Trở nên giỏi giang đương nhiên quan trọng, nhưng nếu buộc phải biến thành một người không phải mình, vậy thì mọi điều đạt được và những lời tung hô phía sau, tất cả liệu có còn ý nghĩa?

Trở thành ông nọ bà kia rất dễ.
Trở thành chính mình là cả một vấn đề.

Tô vẽ bên ngoài rất dễ.
Rạch từng lớp da, bới từng sợi tóc, lôi ra cái lõi sâu thẳm bên trong, mới thật khó.

Trở thành tất cả của nhau, rất dễ.
Trở thành tất cả (một phiên bản tốt nhất, hoàn chỉnh nhất của bản thân mình) mới thật khó.

Có lẽ lợi thế lớn nhất của tuổi trẻ chính là thời gian và sức khỏe. Đừng để những dè chừng, lo sợ thất bại của bản thân mà cản trở những đam mê của bạn dù đam mê đó là những điều nhỏ nhất. Hãy đi đến những nơi bạn muốn, làm những điều bạn thích. Tuổi trẻ ai cũng đôi lần trải qua những thất bại. Chính những thất bại đó là bài học lớn để làm bàn đạp cho bạn vững bước hơn trên đoạn đường về sau. Thời gian là kẻ vô tình nhất, một khi đã qua đi là không bao giờ quay trở lại. Nên hãy tận dụng tốt nhất thời gian có thể để làm được thật nhiều việc để sau này khi nhìn lại ta sẽ không phải thốt lên hai từ “giá như”. Bởi lúc này mọi việc đã là quá khứ, dù có muốn thì ta cũng không thể nào thay đổi được. Nếu bạn vẫn đang còn chần chừ với quyết định có nên làm hay không thì hãy để cuốn sách “Hãy là tất cả hoặc không là gì”- Xu giúp bạn tiếp thêm động lực để thực hiện những điều mình còn đang do dự. Hãy làm tất cả những gì có thể để có một tuổi trẻ đáng tự hào. Để vài năm sau khi nhìn lại những gì đã qua, ta sẽ có được những thành tựu để bản thận có thể tự hào rằng đã có một khoảng thời gian của tuổi trẻ thật hữu ích.