1 năm trước Chúng ta chỉ có duy nhất một cuộc đời này để sống. "HÃY LÀ TẤT CẢ, HOẶC KHÔNG LÀ GÌ" – Cuốn tản văn dành cho những người đang đau đáu với câu hỏi: “Mình là ai?”, những người bị ám ảnh bởi khát vọng và ý nghĩa tồn tại của tuổi trẻ, những người bằng lòng trả giá và đánh đổi, hay thậm chí chống đối cả thế giới, cũng kiên quyết phải tìm cho ra một bản thân rực rỡ nhất.Đáng tiếc nhất chẳng phải “thử rồi sai”.Đáng tiếc nhất là “chưa từng dám thử”.Sinh mệnh hữu hạn đến thế, cớ sao không lựa chọn can đảm và dấn thân đến tận cùng? Cớ sao phải thỏa hiệp với số đông và tan loãng vào những khuôn mẫu tầm thường của đời sống? Cớ sao phải để tâm ánh nhìn của kẻ khác, thay vì sống xứng đáng với chính mình?Chúng ta chỉ có duy nhất cuộc đời này để sống. Nên hãy sống đến mức tốt nhất có thể: Mua những món đồ đẹp đẽ và giá trị nhất; Yêu một người xinh xắn và xứng đáng nhất; Theo đuổi một ước mơ kỳ vĩ và phi thường nhất; Ngẩng đầu làm một người thành thật và hiên ngang nhất… Trở thành tất cả những gì bản thân có thể, thay vì an phận tựa một hạt cát vô danh. Like Share Trả lời
1 năm trước Tôi thấy thích một cách viết mới của Xu.Một cách nhìn nhận thế giới và cách viết thêm phần táo bạo Like Share Trả lời
1 năm trước Một cuốn tản văn nhẹ nhàng và sâu lắng. "Ai rồi cũng sẽ gặp được một ngoại lệ đặc biệtNgười đó xuất hiện và khiến mọi nguyên tắc trước giờ đều vụn vỡ. Người đó lại gần và cho mình hình dung về một cuộc đời tốt lành, trọn vẹn."Dù có rằng "mình không cần tình yêu" bao nhiêu lần đi chăng nữa, chúng ta ai cũng cần phải có tình yêu, không hẳn chỉ là tình yêu đôi lứa, đôi khi tình yêu gia đình, yêu cuộc sống, yêu công việc và bạn bè cũng là những sự rung động cần thiết để ta cảm thấy mình được yêu, được tồn tại và hiện diện. "Hãy là tất cả hoặc không là gì" là cuốn tản văn nói về những khía cạnh, những mảnh nhỏ của cuộc sống hằng ngày mà tác giả chứng kiến, chiêm nghiệm và đem nó vào những câu từ giản dị, mộc mạc. Like Share Trả lời
1 năm trước Cuốn tản văn dành cho những người ôm trong mình câu hỏi "Mình là ai?" “Đời là chiến trường, và ai ai cũng đang chiến đấu. Không giúp được gì nhau. Không sống được thay phần của nhau thì im lặng đi. Đừng phán xét người khác khi chưa chắc đời bạn đã ra gì…”Chúng ta vẫn luôn như thế, chỉ nhìn thấy ánh hào quang của người khác, nhưng chẳng hề hay biết những mất mát mà họ đã đi qua.Chúng ta trách móc cuộc đời quá bất công, trong khi bản thân không biết đánh vần một từ “nỗ lực”.Chúng ta cười nhạo người khác ấu trĩ và dại dột, trong khi bản thân chẳng có nổi một “ước mơ”.Chúng ta lấy “cơm áo gạo tiền” làm lý do để ngụy biện, lấy trách nhiệm nghĩa vụ làm cái cớ để trì hoãn, cứ thế từng bước thỏa hiệp với thế giới này.Dùng nụ cười làm lá chắn. Dùng tiền bạc làm thước đo. Chúng ta phóng mắt nhìn cảnh sắc xung quanh qua bộ lọc hư ảo và phù phiếm. Từ từ quên hết nguyện ước thưở ban sơ. Hăm hở tiến lên mà không hay đang đánh mất mình từng chút một.Giữa dòng đời cuồn cuộn ngược xuôi, đã bao giờ bạn dừng lại và tự hỏi: “Đâu mới là điều đáng kể nhất đối với một con người?”Với tôi, đó là việc nắm bắt và làm chủ được tâm mình – Tức là hiểu rõ mình là ai, mình muốn gì và muốn đi đến đâu. Trở nên giỏi giang đương nhiên quan trọng, nhưng nếu buộc phải biến thành một người không phải mình, vậy thì mọi điều đạt được và những lời tung hô phía sau, tất cả liệu có còn ý nghĩa?Trở thành ông nọ bà kia rất dễ.Trở thành chính mình là cả một vấn đề.Tô vẽ bên ngoài rất dễ.Rạch từng lớp da, bới từng sợi tóc, lôi ra cái lõi sâu thẳm bên trong, mới thật khó.Trở thành tất cả của nhau, rất dễ.Trở thành tất cả (một phiên bản tốt nhất, hoàn chỉnh nhất của bản thân mình) mới thật khó. Like Share Trả lời
1 năm trước Tiếp thêm động lực để thực hiện đam mê. Có lẽ lợi thế lớn nhất của tuổi trẻ chính là thời gian và sức khỏe. Đừng để những dè chừng, lo sợ thất bại của bản thân mà cản trở những đam mê của bạn dù đam mê đó là những điều nhỏ nhất. Hãy đi đến những nơi bạn muốn, làm những điều bạn thích. Tuổi trẻ ai cũng đôi lần trải qua những thất bại. Chính những thất bại đó là bài học lớn để làm bàn đạp cho bạn vững bước hơn trên đoạn đường về sau. Thời gian là kẻ vô tình nhất, một khi đã qua đi là không bao giờ quay trở lại. Nên hãy tận dụng tốt nhất thời gian có thể để làm được thật nhiều việc để sau này khi nhìn lại ta sẽ không phải thốt lên hai từ “giá như”. Bởi lúc này mọi việc đã là quá khứ, dù có muốn thì ta cũng không thể nào thay đổi được. Nếu bạn vẫn đang còn chần chừ với quyết định có nên làm hay không thì hãy để cuốn sách “Hãy là tất cả hoặc không là gì”- Xu giúp bạn tiếp thêm động lực để thực hiện những điều mình còn đang do dự. Hãy làm tất cả những gì có thể để có một tuổi trẻ đáng tự hào. Để vài năm sau khi nhìn lại những gì đã qua, ta sẽ có được những thành tựu để bản thận có thể tự hào rằng đã có một khoảng thời gian của tuổi trẻ thật hữu ích. Like Share Trả lời
"HÃY LÀ TẤT CẢ, HOẶC KHÔNG LÀ GÌ" – Cuốn tản văn dành cho những người đang đau đáu với câu hỏi: “Mình là ai?”, những người bị ám ảnh bởi khát vọng và ý nghĩa tồn tại của tuổi trẻ, những người bằng lòng trả giá và đánh đổi, hay thậm chí chống đối cả thế giới, cũng kiên quyết phải tìm cho ra một bản thân rực rỡ nhất.
Đáng tiếc nhất chẳng phải “thử rồi sai”.
Đáng tiếc nhất là “chưa từng dám thử”.
Sinh mệnh hữu hạn đến thế, cớ sao không lựa chọn can đảm và dấn thân đến tận cùng? Cớ sao phải thỏa hiệp với số đông và tan loãng vào những khuôn mẫu tầm thường của đời sống? Cớ sao phải để tâm ánh nhìn của kẻ khác, thay vì sống xứng đáng với chính mình?
Chúng ta chỉ có duy nhất cuộc đời này để sống. Nên hãy sống đến mức tốt nhất có thể: Mua những món đồ đẹp đẽ và giá trị nhất; Yêu một người xinh xắn và xứng đáng nhất; Theo đuổi một ước mơ kỳ vĩ và phi thường nhất; Ngẩng đầu làm một người thành thật và hiên ngang nhất… Trở thành tất cả những gì bản thân có thể, thay vì an phận tựa một hạt cát vô danh.