18 giờ trước tuyệt vời Có điều gì đó về cuốn sách này làm cho tôi cảm thấy rất an yên. Đây là lần thứ 4 tôi đọc cuốn sách này ( lần thứ 3 là trong năm nay), và nó vẫn là cuốn sách yêu thích của tôi. Không có điều gì có thể thay đổi được. “Không phải ai cũng vậy”. Và cũng không có cuốn sách nào như thế này. <3 Like Share Trả lời
18 giờ trước Cuốn sách này làm tôi ngẫm ra được nhiều điều Cuốn sách này chắc chắn không dành cho tất cả mọi người, sự thiếu dấu ngoặc kép, thiếu chiều sâu và thiếu sự phát triển của những nhân vật, cả những sự hiểu lầm, vv..Bạn có thể nói cho tôi tất cả những điều bạn không biết về cuốn sách này và tôi sẽ hiểu đó, nhưng mà trong lần đọc thứ 2, tôi nhận ra rằng có quá nhiều điểm khác biệt mà tôi đã không để ý trong lần đầu đọc. Tôi nghĩ tất cả đều nằm trong những thông điệp ẩn, những chi tiết nhỏ nhất- ví dụ như cách Connell nhìn Marianne, cách anh cười với cô ấy mỗi lần cô cười với anh, cách họ quan tâm nhau, cách họ không bao giờ cảm thấy cô đơn khi bên nhau, cách mà họ có ngôn ngữ bí mật mà chỉ có 2 người hiểu, cách mà dù đã qua nhiều năm nhưng họ không thể rời xa nhau, cách mà họ có thể thay đổi vì nhau, có bao giờ bạn ước rằng bạn muốn có sự kết nối như vậy với một người nào đó?. Một sự kết nối quá đặt biệt đến nỗi bạn cảm thấy như hai cái cây nhỏ cùng chia sẻ một mảnh đất, lớn lên bên nhau? Like Share Trả lời
18 giờ trước Cuốn sách này thật sự chạm vào tim tôi "Đa số mọi người sống cả đời mà không bao giờ thực sự cảm thấy gần gũi với ai đó." Bạn có biết cảm giác khi gặp một người và bạn đã… cảm thấy có sự kết nối? Cảm giác đó cũng xảy ra với sách. Cảm giác khi mở một cuốn sách và nó… chạm đến bạn. Một cách khác biệt. Like Share Trả lời
18 giờ trước Không có gì đặc sắc Tôi thường thích những câu chuyện buồn, nhưng tới khi đọc xong cuốn sách này, tôi đã không còn quan tâm ( hay tin tưởng) vào những nhân vật này nữa. Họ không học được bất cứ điều gì, điều này làm cho sự chú trọng vào bản thân họ quá mệt mỏi khi theo dõi. Thậm chí những cảnh quan hệ tình dục thường xuyên cũng không làm tôi thấy hứng thú. Có lẽ Rooney đã khắc họa chủ nghĩa tự yêu bản thân của tuổi trẻ, đặc biệt là 1 thế hệ nào đó, nhưng tôi không nghĩ nó là thứ tôi muốn đọc. Đây là lí do tại sao tôi không dự tiệc. Like Share Trả lời
18 giờ trước Nhàm chán Tại sao lại 2 sao ư ? Ban đầu, tôi thích tiểu thuyết của Rooney, nhưng dần dần tôi cảm thấy nó nhàm chán vì nó cứ lặp lại. Câu chuyện cứ xảy ra theo mô típ giống nhau: cặp đôi hạnh phúc, tuyệt vời, họ đã có những hiểu lầm ngớ ngẩn rồi không nói chuyện với nhau hàng tháng trời. Họ gặp lại nhau sau quá nhiều đau khổ, và nhận ra việc họ nên ở bên nhau. Cứ lặp đi lặp lại tới hết. Bạn có biết cặp đôi nào như vậy không ? Những cặp đôi cứ bên nhau rồi lại xa nhau? Quá là mệt mỏi, phải không? quá nhiều drama. Sau lần thứ 2 chia tay rồi quay lại, ai cũng chán và không muốn nghe về nó nữa. Oh, còn tới 200 trang nữa… Cấu trúc của cuốn sách thì lặp lại tương tự nhau. Ví dụ, có 1 chương có tựa đề “ 6 tháng sau” bắt đầu ngay giữa câu chuyện, vì thế người đọc không biết chuyện gì đã xảy ra trước đó. Rồi sau vài trang gì đó, Rooney đã quay lại giải thích những gì đã xảy ra rồi tiếp tục câu chuyện từ đó. Cứ thế, sự lặp lại này xảy ra suốt cả cuốn sách, đến mức mà người đọc có thể đoán được, giống như một bài hát blues có nhịp điệu đều đều vậy. Like Share Trả lời
18 giờ trước Một cuốn sách hay Lại một lần nữa tôi tới muộn “bữa tiệc”- Lần này là bữa tiệc của Sally Rooney- và thậm chí bây giờ, tôi còn tới nhầm địa chỉ bởi vì tôi không đọc quyển sách mới, hot của cô ấy, chính là vì tôi không muốn là người thứ 74 trong danh sách chờ tại thư viện địa phương. Cô ấy là một hiện tượng lớn trong giới sách, vậy mà bây giờ tôi mới bắt đầu tìm hiểu mọi điều về cô ấy. Đây là hậu quả của việc dành nhiều thời gian để “nghiện” những thứ như John Updike ( một lần nữa tôi cũng lại đến muộn “ bữa tiệc” nhưng tôi biện minh rằng tôi chưa sinh ra khi ông ấy đang ở thời kì đỉnh cao). À, tôi có thể hiểu tại sao cô ấy có nhiều người hâm mộ đến vậy. Tôi “ nuốt” quyển sách khá nhanh khoảng 2 ngày. Nó dễ đọc vì viết khá tốt và cũng vì nó cuốn hút ( ít nhất là khúc đầu ). Cuốn sách nói về mối quan hệ của một cặp đôi trẻ người Ireland, Marianne và Connell. Mối quan hệ của họ thì bất ổn, lúc gần, lúc xa, họ có lúc bên nhau, lúc lại rời xa, và học giao tiếp với nhau lúc thì tốt lúc thì tệ. Cuốn sách “Giữa Hai Chúng Ta” làm tôi cảm giác như một thú vui tội lỗi- nó cho ta cái nhìn thấu đáo về cuộc sống riêng tư của cặp đôi này, giống như một cuốn tiểu thuyết thương mại, nhưng lại có chất lượng văn phong và sự hiểu biết sâu sắc về tâm lý, khiến nó trở nên "văn học" hơn. Like Share Trả lời
1 ngày trước Không lời nào diễn tả được Cảm giác khi bạn đọc xong một cuốn sách và nó đã tạo ra một vết thương lớn trong lòng mà không tài nào diễn tả được, bạn chỉ biết ngồi trên sàn, bất động, và suy ngẫm về sự tồn tại của mình—nhận ra rằng cuộc sống của bạn đã thay đổi hoàn toàn chỉ bởi... những lời văn. Like Share 1 Trả lời
1 tháng trước Một cuốn sách tuyệt vời! Không giấu gì mọi người rằng những cuốn sách đào sâu vào tâm lý của nhân vật là loại sách tôi thích nhất. Chúng truyền tải tất cả những cảm xúc khiến cho việc đọc trở nên khó quên. Những người đi lại với những vết sẹo vô hình khiến họ cảm thấy mình không xứng đáng và "kém cỏi" khiến tôi vô cùng xúc động. Cái kết... Tôi không thấy nó có thể kết thúc theo cách nào khác. Nó không được gói gọn trong một chiếc nơ gọn gàng nhưng lại mang đến cho người đọc nhiều điều để suy ngẫm. Lưu ý rằng không có dấu ngoặc kép mà tôi thường thấy khó chịu và mang tính mánh lới, nhưng trong trường hợp này, nó đã phát huy tác dụng và trở nên hiệu quả. Sau một vài trang, tôi thậm chí còn không để ý đến nữa. Marialyce và tôi đã đọc và thảo luận về điều này cùng nhau. Đây là một cuốn sách mà bạn sẽ muốn thảo luận ngay khi lật trang cuối. Cảm ơn Netgalley rất nhiều vì đã cho tôi bản sao cuốn sách để đổi lấy một bài đánh giá trung thực. Like Share Trả lời
1 tháng trước Một câu chuyện tình yêu đáng đọc Khi nhìn thấy hai người bạn hạnh phúc bên nhau… “Nó mở ra cho Marianne một cánh cửa sổ dẫn đến hạnh phúc thực sự, mặc dù cánh cửa sổ ấy cô ấy không thể tự mở hoặc trèo qua được.” Tôi thích cách tác giả miêu tả những nhân vật này là những người có nhiều khiếm khuyết, nhưng lại cung cấp cho chúng ta thông tin mà chúng ta cần để hiểu họ. Có quá nhiều nỗi đau trong cuộc sống thời trẻ của họ khiến trái tim tôi đau nhói theo. Connell cũng tan vỡ không kém: “anh ấy chỉ muốn trở nên bình thường, để che giấu những phần trong con người mình mà anh ấy thấy xấu hổ và khó hiểu.” “…nơi mà bên trong anh ấy không cảm thấy gì cả. Anh ấy giống như một món đồ đông lạnh đã rã đông quá nhanh ở bên ngoài và tan chảy khắp nơi, trong khi bên trong vẫn đông cứng.” Liệu hai người này có bao giờ tìm thấy hạnh phúc không? Không chỉ với nhau, mà với cuộc sống nói chung. Trái tim tôi tan vỡ, rồi lại hy vọng, rồi lại tan vỡ. Tôi đã đọc gần hết cuốn tiểu thuyết này chỉ trong một lần ngồi. Tôi không thể rời mắt. Văn phong tuyệt đẹp và tôi vô cùng kinh ngạc khi một người trẻ tuổi như vậy lại có thể hiểu sâu sắc về trái tim con người và có thể viết theo cách truyền tải một cú đấm cảm xúc mạnh mẽ như vậy. Like Share Trả lời
1 tháng trước Khao khát được yêu: Một cuộc chiến không hồi kết Hoàn cảnh xảy ra khiến họ xa nhau nhưng con đường của họ giao nhau ở trường đại học và họ thấy vị trí của họ bị đảo ngược. Marianne giờ là cô gái sành điệu, nổi tiếng trong khi địa vị kinh tế xã hội thấp hơn của Connell khiến anh cảm thấy không xứng đáng. Bây giờ anh là người không được ưa chuộng và là người ngoài cuộc. Trong những năm sau đó, họ trôi dạt vào và ra khỏi cuộc sống của nhau. Là người đọc, chúng ta được biết những suy nghĩ và mong muốn sâu kín nhất của họ, những khao khát và nỗi đau của họ. Chúng ta biết sự nhạy cảm của họ và điều gì khiến họ phấn khích. Chúng ta tìm hiểu chi tiết về hoàn cảnh của họ, dẫn đến nỗi đau và tổn thương sau đó. Đôi khi tổn thương và nỗi đau quá sâu sắc để bộc lộ với người khác. Tốt hơn là chôn vùi nó và phủ nhận nó, giả vờ không quan tâm như một cơ chế để phòng thủ. Sự thật là họ rất quan tâm, nhưng họ không cảm thấy xứng đáng với tình yêu thương và sự tử tế. Một người như vậy thường chuyển sang những cách không lành mạnh để quản lý nỗi đau của họ. Khi tôi phát hiện ra một trong những cơ chế đối phó của Marianne, nó thật tàn khốc. "Sâu thẳm bên trong, cô ấy biết mình là một nhân cách xấu, hư hỏng, sai trái, và mọi nỗ lực của cô ấy để trở nên đúng đắn, để có quan điểm đúng đắn, để nói những điều đúng đắn, những nỗ lực này chỉ che giấu những gì bị chôn vùi bên trong cô ấy, phần xấu xa của chính cô ấy." Like Share Trả lời
1 tháng trước Hãy đọc thử cuốn sách này Làm thế nào để hai con người bị tổn thương, những người không mong muốn gì hơn là được "bình thường", điều hướng những phức tạp của một mối quan hệ? Cuốn sách này đã xé nát trái tim tôi và giẫm đạp lên nó, và tôi muốn nói theo cách tốt nhất có thể. Marianne và Connell trở nên quen biết nhau khi mẹ anh ấy là người quản gia cho gia đình cô ấy. Gia đình Marianne giàu có, nhưng cô ấy là cô gái thông minh, mọt sách, không hấp dẫn, bị xa lánh ở trường trong khi Connell, cũng thông minh, là một vận động viên nổi tiếng. Họ bước vào một mối quan hệ mà anh ấy muốn giữ bí mật. Marianne không cảm thấy mình xứng đáng với bất cứ điều gì hơn thế này và vì vậy chấp nhận những điều kiện này. Mối quan hệ có những thăng trầm và không ai có thể giao tiếp tốt với người kia. Like Share Trả lời
Có điều gì đó về cuốn sách này làm cho tôi cảm thấy rất an yên. Đây là lần thứ 4 tôi đọc cuốn sách này ( lần thứ 3 là trong năm nay), và nó vẫn là cuốn sách yêu thích của tôi. Không có điều gì có thể thay đổi được. “Không phải ai cũng vậy”. Và cũng không có cuốn sách nào như thế này. <3